“ Chủ tịch Phác, chúc mừng anh sắp có quý tử.”
Không biết vì sao tin tức lại lan đi nhanh như vậy, thấy mọi người chúc tụng hắn chỉ trưng một bộ mặt lạnh lẽo, trên đường đến phòng làm việc gặp Thừa Khánh Đức anh ta khoác vai vỗ vỗ ngực hắn.
“ Phác Xán Liệt, anh được lắm.”
Phác Xán Liệt không đáp lại, anh ta cũng không lấy làm lạ mà nói tiếp:
“ Nếu ở công ty khác tôi nghĩ chuyện này chỉ là chuyện của anh. Nhưng Chủ tịch Hòa trước kia không chịu lấy vợ, người kế nghiệp không có, công ty cũng chẳng an ổn vì chuyện này, tạo ra nhiều việc phức tạp. cho nên việc này khiến nhiều người yên tâm hơn về anh đấy.”
Một chút nhỏ nhặt này trong mắt bọn họ lại thành chuyện lớn như vậy.
“ Đến tôi mới hôm qua vừa biết, tại sao ngày sau đó trên dưới công ty đều nói rồi.”
Phác Xán Liệt có điểm khó chịu mà hỏi.
“ Sáng sớm nay Trần Hi đã đến sau đó nói ra chuyện này.”
Hắn liếc qua Thừa Khánh Đức rồi rẽ về phòng làm việc của mình. Vừa vào đến phòng đã vô cùng tức giận đập mạnh tài liệu xuống bàn. Bạch Tiểu Ngạn! Bạch Tiểu Ngạn. Trong miệng không ngừng gằn lên cái tên này.

Biện Bạch Hiền ngồi trên bàn làm việc lặng lẽ nhìn vào tin tức trên màn hình, Phác Xán Liệt chính thức làm chủ tịch Hòa Thiên, toàn bộ chi nhánh lớn nhỏ đều do hắn đứng ra chỉ đạo cả đoạn đời sau này Hòa Thiên là của hắn, Hòa Thiên rất lớn, giống như một cường quốc vậy. Vì thế có thể nói hắn chính là vua của nên kinh tế nước nhà. Biện Bạch Hiền buồn cười, chính mình bây giờ đang tự khoa trường người yêu mình. Nhớ đến từ người yêu kia, nghĩa đi nghĩ lại, không biết nói thế có chính xác không?
“Chờ anh”, không phải chờ đến khoảnh khắc này sao? Cho dù tình cảm tựa như đã mai mòn bao nhiêu thì Biện Bạch Hiền vẫn mong chờ, nhưng hắn liệu có thể bỏ Bạch Tiểu Ngạn bỏ cả đứa nhỏ của mình không? Nói cậu nhơ bẩn, rốt cuộc cũng chẳng khác gì bởi không phải hắn đã cùng Bạch tiểu Ngạn sao?
Có gì sai? Vợ chồng tất nhiên sẽ làm chuyện ấy.
Lúc về nhà, cậu đứng trước cửa rất lâu, ngón tay đưa lên ngập ngừng một hồi mới quyết định đổi lại mật khẩu. Thực ra lần duy nhất hắn tự giác vào nhà là đêm hôm ấy, mặc dù có biết mật mã nhưng vẫn luôn nhấn chuông cửa. Hôm nay cậu lại có ý định này, không phải sợ hắn bắt quả tang một lần nữa, mà chỉ đơn thuần không muốn cho hắn cái quyền giống như người thân ấy.
“ Cậu thay mật mã rồi à? Thật là phiền mà.”
Đoan Ái cởi giày bệt đi vào nhà, bụng chị ta đã rất lớn rồi. đứa nhỏ sau này lớn lên sẽ hoạt bát như mẹ nó, ôn nhu tốt bụng như ba nó. Còn đứa con của Phác Xán Liệt sẽ giỏi giang như ba, xinh đẹp như mẹ. Khi nhìn thấy đứa nhỏ sẽ khiến người ta liên tưởng đến ba ruột tài ba của nó. Bạch hiền đặt cốc nước cam xuống cho Đoan Ái, cậu nhìn chăm chăm vào bụng chị ta hỏi:
“ Hoằng Dạ thật may mắn.”
Ngay từ đầu cậu cũng có thể may mắn như vậy, giống như Phác Xán Liệt, cũng giống như Hoằng Dạ, sẽ kết hôn có một đứa con, có khi sẽ cùng Hoằng dạ nói về chuyện chăm sóc vợ mình, nói rằng cô ấy rất xấu tính hay đòi hỏi. Nhưng cậu đã hoàn toàn lãng quên khả năng ấy. Phác Xán Liệt có thể quan hệ với cậu nhưng vẫn có khả năng cùng phụ nữ yêu đương thật rất giỏi. Kì thực đều không phải tính hướng, chẳng qua là cậu quá coi trọng sự chung thủy. Cho dù đã từng cùng đàn ông khác nhưng trong lòng đều vì mong muốn cuộc sống sẽ đơn giản hơn, bên cạnh hắn không cần lo sợ gì.
“ sau này nó ra đời, mỗi ngày cậu phải bẹo má nó nghe chưa? Cho má nó thật phính ra. Hồng hồng phinh phính như vậy mới đẹp.”
Đoan Ái nói lớn với cậu. Biện Bạch Hiền ngẩng đầu nhìn chị ta.
“ Có con rồi, nói nhỏ nhẹ một chút, đứa bé ở trong bụng nghe thấy giọng chị nhỡ đâu học theo chị thì sao?”
“ Biện Bạch hiền.”
Đoan Ái không những không nhỏ tiếng mà lần này còn nói lớn hơn.
“ Cậu học theo tên kia đúng không? Chê bai tôi.”
Biện Bạch Hiền quay sang nhặt một quả táo lên gọt, mặt trầm lại. Nếu như có thể học được hắn mọi thứ thì cũng tốt.
“ Cô ta rất xinh đẹp, ánh mắt trong veo khiến người khác không đề phòng.”
Ngay từ đầu nhìn thấy cậu đã cảm thấy người phụ nữ ấy rất ngây thơ, tựa như một tiểu thư không hay sự đời. Mỗi sáng đều đến sớm mang theo hộp cơm cầu kì đưa cho Phác Xán Liệt, hắn lạnh mặt, cô ta không khóc nháo, không tỏ ra buồn bã. Sau đó có lẽ thấy hắn không thích nên không đến nữa. Không phải giống như Hoàng Hạnh San, cảm giác vô hại khiến người ta thoải mái. Rất có thể bởi vì thứ này, Phác Xán Liệt hoàn toàn bị đổ gục chăng? Hắn làm một công việc phức tạp, sống cuộc sống phức tạp, có khi nào đã xem Bạch Tiểu Ngạn trở thành cao lương mĩ vị của cuộc sống.
“ Tôi nói này. Tôi cùng Hoằng Dạ căn bản trải qua nhiều năm như vậy, yêu nhau cũng không thể bác bỏ. Nhưng tôi vẫn luôn lo sợ. bây giờ hết rồi. Cậu biết vì sao không? Vì tôi có thai, đứa nhỏ của anh ấy. Đàn ông, thực ra rất coi trọng tổ ấm. Cho dù tài giỏi, ngu ngốc, giàu có, nghèo hèn, đứa nhỏ trong bụng người phụ nữ vẫn là máu mủ của anh ta.”
Đoan Ái vươn người lấy một miếng táo đưa lên ăn sau đó nói tiếp:
“ Tôi không biết cậu với hắn là như thế nào, nhưng hắn chỉ mang lại tổn thương lo sợ cho cậu thôi. Tính tình cậu lại luôn chịu thiệt, nghĩ con đường nào thiệt ít mà đi chứ.”
Ngay cả Đoan Ái cũng không hiểu cậu. Biện Bạch HIền biết chính mình khó hiểu. Cậu không trách chị ta. Bởi vì cậu luôn che giấu. Bản thân không muốn cam chịu, bề ngoại lại luôn lợi dụng sự cam chịu ấy để khiến đối phương nhu mềm lại. Bạch HIền thở mạnh một cái.
“ Hắn nói tôi chờ.”
“ chờ cái gì? Chờ đến khi hắn có ba đứa con, vợ hắn già, hắn cũng già, cậu cũng bạc trắng tóc sau đó ở cạnh nhau sao?”
Biện Bạch Hiền dừng lại động tác, ánh mắt cơ hồ nhìn về phía xa.
“ Nếu như được như vậy, cũng rất tốt.”
Đều không biết bản thân tại sao nói ra câu này. Nghe qua có bao nhiêu phần ngu ngốc. nếu như lúc già hắn có thể như vậy, có nghĩa là cậu rất quan trọng, đến cuối đời, con người ta thường hay nhìn lại quãng thời gian ý nghĩa, con người ý nghĩa của cuộc đời mình. Đoan Ái không nói gì nhìn qua chỗ khác, một lúc sau cô mới đưa tay đập thật mạnh vào vai cậu.
“ đi mua cho tôi ít ô mai đi.”
Biện Bạch Hiền một hồi lâu cũng chịu đứng lên mặc áo khoác ra khỏi cửa. Người sắp làm mẹ kia ngồi trên ghế, tay với lấy khăn giấy đưa lên lau khóe mắt, miệng khẽ mắng.
“ Biện Bạch Hiền, cậu đúng là đứa ngốc.”
Trên tay cầm túi ô mai, cậu đi vào cổng thấy Phác Xán Liệt đứng trước cửa thoáng kinh ngạc đi đến gần.
“ Đoan Ái không mở cửa cho anh à?”
Lo lắng hỏi, vừa đưa tay lên vào bảng số đã bị kéo mạnh lại. người phụ nữ kia vừa mở cửa nhìn thấy hắn lập tức đóng sập cửa, dùng mật mã cũ mở máy báo sai. Bản thân đứng ở ngoài còn chị ta ở phía trong, vô cùng tức giận.
Phác Xán Liệt nắm tay cậu, giọng trầm thấp:
“ Một lần bị tôi bắt gặp nên lo sợ? Em đúng là …”
Nhơ bẩn?
Biện Bạch Hiền nhìn hắn, cảm thấy mắt bị một màn sương bao phủ, vội vã cúi đầu, ngay lúc đó cửa mở ra. Đoan Ái từ phía trong kéo Biện Bạch hiền lại.
“ Cậu mua ô mai cho tôi chưa?”
Bạch Hiền nâng túi ô mai lên. Chị ta vác bụng lớn, tay giật lấy túi ô mai kia, mặt cũng vểnh cao mà hướng Phác Xán Liệt nói.
“ có lấy 1 nửa hộp ô mai mang về cho vợ không? Để tôi gói tặng anh.”
Phác Xán Liệt trừng lớn mắt nhìn sang Biện Bạch HIền. Cậu vô thức lùi lại. Chuyện này không chỉ công ty mà ngay cả Phác Xán Liệt cũng biết rồi. Hắn đưa tay kéo Đoan Ái ra khỏi cửa, một tay đẩy Biện Bạch Hiền vào bên trong sau đó đóng sập cửa lại. Đoan Ái ở bên ngoài, chị cũng không biết mật mã, tay đập liên hồi vào cửa.
Phía ngoài Đoan Ái lớn tiếng quát.
“ Phác Xán Liệt, anh đối xử với bà bầu như vậy hả? Đồ súc sinh, con anh sau này không được tốt đẹp đâu. Mở cửa ra.”
“ Anh mà làm gì Biện Bạch Hiền, tôi liều mạng với anh.”
Phác Xán Liệt đứng quay lưng về phía cửa, Biện Bạch Hiền sợ hãi nhìn ánh mắt của hắn, cậu đi đến gần, tay vươn ra đặt lên nắm cửa, miệng nhỏ giọng nói:
“ Cho chị ấy vào, chị ấy có thai không thể la hét nhiều như vậy được.”
Hắn một tay nắm chặt vai Biện Bạch Hiền kéo ra.
“ nghe tôi nói này.”
Nói cái gì? Nói rằng đợi tôi đến khi đứa nhỏ được sinh ra, đợi một năm, hai năm nữa thôi. Cậu vô thức sợ hãi, bàn tay ấy đã dùng rất nhiều lực, cậu khẽ run lên, miệng cũng lắp bắp như đang khẩn cầu.
“ Cho Đoan Ái vào đi.”
“ Bạch Hiền.”
Hắn đưa hai tay nắm lấy vai cậu. Vừa định mở miệng nói tiếp, Biện Bạch Hiền lập tức hét lên.
“ Em không muốn nghe. Mở cửa ra.”
Biện Bạch Hiền hét lớn như vậy, ngay cả Đoan Ái ở bên ngoài cũng nghe thấy, cậu ấy tức giận hay là chỉ sợ đến mức không kiềm chế được mà hét lên. Cho dù là vậy, đây là lần đầu tiên Biện Bạch Hiền lớn tiếng như thế trước mặt hắn.
Phác Xán Liệt đưa tay kéo cửa ra. Đoan Ái lập tức đi vào. Phác Xán Liệt nhìn về phía cậu đang một mực cúi đầu, hồi lâu sau hắn mới quay lưng rời đi.
Đúng vậy, quan hệ của hai người hiện tại, Biện bạch hiền cùng người khác lên giường, hắn thì vợ có thai. Vốn đã chẳng suôn sẻ gì đến bây giờ càng khó khăn.
Ngay cả hắn cũng không biết nên làm cái gì nữa. Bạch Tiểu Ngạn có thai, trên danh nghĩa, dưới ánh mắt của mọi người ai cũng nói đó là con của hắn, hắn cũng không muốn xấu mặt mà nói đây là do Bạch Tiểu Ngạn cùng với người đàn ông khác. Mà chuyện này còn chưa cần hắn mở miệng, ai cũng biết rồi. Đúng như dự định, chính là sau khi lên ghế chủ tịch, Bạch Tiểu Ngạn cùng hắn ly hôn, hắn sẽ đưa số tiền lớn cho giáo sư Bạch mua lại trường đại học lớn mà ông ta đang làm. Bởi sắp nghỉ hưu rồi, kì thực ông ta rất tham lam, vẫn còn muốn kiếm thật nhiều tiền.
Rốt cuộc Bạch Tiểu Ngạn giống như đổi ý, có thai với người khác cũng không hổ thẹn mà nhất quyết không chịu ly hôn, còn lợi dụng cái thai ấy mà không cho hắn cái quyền ly hôn kia.
Phác xán LIệt cho dù thế nào cũng rất cần thể diện.
Cho dù cô ta không có thai cũng phải đợi sau một thời gian mới ly hôn, kết cục là cứ từng bước lấn tới, giờ Bạch Tiểu Ngạn đã trở thành Phác phu nhân mang trong mình dòng máu Phác gia.
Hắn đột nhiên bị một người phụ nữ dồn đến bước đường này.
Về đến nhà hắn thấy Bạch Tiểu Ngạn ngồi trên ghế, Phác Xán Liệt đi đến đặt đơn ly hôn xuống bàn.
“ Kí vào.”
“ Anh đừng nghĩ ngồi lên vị trí kia rồi thì đá tôi.”
“ Tôi sẽ đưa cho cô số tiền mà ba cô muốn như đã thỏa thuận.”
Hắn trầm giọng nói, Bạch Tiểu Ngạn ánh mắt sắc lẻm nhìn về phía hắn.
“ Tôi đổi ý rồi. ở đây không phải tốt sao? Đứa con của tôi tương lai cũng sẽ trở thành chủ tịch.”
Bạch Tiểu Ngạn vừa cười chua xót vừa nói. Cô thực sự chẳng muốn chuyện này, chỉ là muốn ở cạnh Phác Xán Liệt cả đoạn đời còn lại để dày vò Biện Bạch Hiền, khiến cho bọn họ muốn ở cạnh nhau cũng không được.
“ Bây giờ ai cũng biết tôi có thai với anh rồi. Anh tưởng ly hôn dễ dàng sao? Anh muốn vứt toàn bộ thể diện non nớt mới gây dựng của anh đi sao? Hay anh muốn tôi phá thai, toàn bộ bác sĩ trong bệnh viện đều biết mặt tôi, anh nghĩ phá thai thì danh dự của anh sẽ ra cái gì?”
Đối với Phác Xán Liệt chỉ có thể lấy uy tín, thể diện của hắn ra uy hiếp. biện Bạch Hiền khiến tôi ra nông nỗi này, tôi có thể để cho hai người hạnh phúc sao?
Cho dù ngắn dù dài, cũng muốn dày vò cậu ta đến giây phút cuối cùng.

Theo truyennganmoingay.com