Bên trong bar Lucky, tiếng nhạc xập xình, ánh đèn mờ nhạt, mùi bia rượu lan tỏa khắp nơi, những cô cậu thi nhau nhảy nhót,… với không khí ồn ào và náo nhiệt như thế nhưng tâm trạng của hắn vẫn không khá lên được, hắn không thể diễn tả được tâm trạng của mình vào lúc này dường như có cái gì đó lạ lẫm bên trong tâm hồn hắn hay sao á, một điều gì đó lạ lẫm mà hắn không thể gọi tên được,.. giờ thì hắn chỉ biết uống và uống mà thôi, mặc cho đám bạn của hắn đang đùa giỡn hay bàn tán cái gì cũng kệ.
– Tên đó bị gì ý nhỉ? – Kent chỉ chỉ vào hắn đang cầm ly rượu tu một hơi đằng kia
– Hỏi chúa! – Jun dơ hai tay ra tỏ vẻ không biết
– Mày thì sao? – quay sang hỏi Shin
– Hỏi nó! – Shin lấy ghim gấp cho mình một tiếng táo bỏ vào miệng và nói.
– Hai đứa mày,.. đúng là,.. chả biết quan tâm bạn bè gì hết! – Kent hờn dỗi vì không thực hiện chiến lược “nhiều chuyện” của mình đươc.
– Mày có sao? – Shin hỏi “tỉnh bơ”
– Sao lại không! – Kent ưỡng ngực lên nói, tỏ vẽ “vinh quang” lắm ==”
– Xem lại đi, xem lại đi, haha! – Jun trêu đùa.
Cả 3 đứa còn đang tranh cãi bọn họ nghe được tiếng người tụ họp ở ngoài của, có chuyện gì mà bọn họ tập trung ra đó như vậy nhỉ??? Cả 3 chàng đều có cùng suy nghĩ đó và hướng ánh mắt của mình về phía cửa (duy chỉ có hắn vẫn say sưa bên chai rượu của mình thôi ==”).
Khi tiếng ồn càng lúc càng dữ dội thì cũng là lúc “tác giả” cảu điều đó xuất hiện, là 3 cô gái (không cần nói các bạn cũng biết là ai đúng không ^^). Nói một cách chính xác là 3 cô gái rất xinh đẹp, mỗi người mang một vẻ đẹp khác nhau, Cindy thì lạnh lùng (xã hội đen mà lị :”>), SaSa lại quyến rũ (chị này thì không cần bàn rồi ^^), nó lại mang vẻ nhí nhảnh và hồn nhiên (ôi các “bác” đã bị đánh lừa rồi ấy ạ =))). Tiếng hét của đám con trai trong quán càng lúc càng dữ dội và ánh mắt của 3 chàng vẫn không rời bọn nó.
Sao em lại đến đây??? Vết thương chưa lành mà đã,.. Shin hậm hực nghĩ khi nhìn thấy nó.
Mặc kệ những ánh nhìn soi mói hay tiếng hét chói tay xung quanh 3 đứa nó vẫn điềm tĩnh mà bước vào trong, chọn cho mình một bàn trống và ngồi xuống.
– Ba em dùng gì? – anh chàng phục vụ cực kì điển trai tiến đến bàn của tụi nó nở nụ cười cực kì “handsome” hỏi
– Tụi mày uống gì? – nó quay sang hỏi SaSa và Cindy
– Gì cũng được! – Hai đứa đồng thanh
– Ok, cho em 1 chai Whisky và 1 đĩa trái cây! – nó búng tay một cái rồi nói
– Ok baby, đợi anh tý sẽ có ngay! – anh chàng vui vẻ trêu đùa
– Okie!
Sau khi anh phục vụ quay lưng đi nó mới có dịp đảo mắt quanh quán một vòng, ánh mắt nó dừng lại nơi có mặt của Shin, sao anh ta cũng ở đây, trời ạ đúng là oan gia ngõ hẹp mà, cầu trời cho mọi chuyện suôn sẽ! – nó nghĩ.
– Này, chuyện lúc nảy SaSa nói là thật hả mày? – Cindy khều khều nó
– Chuyện gì??? – nó hỏi lại, thái độ không mấy tốt
– Thì chuyện mày giả xấu xí để cho hắn từ bỏ mày đó,.. – Cindy nói lại
– Ừ, nếu không mày tưởng tao yêu hắn ta à? – nó tự dưng phát cáu
– Ơ, cái con này, tao chỉ hỏi vậy thôi làm gì dữ zạ, tại tao thấy hắn cũng đâu có tệ chỉ mỗi tội lăng nhăng thôi – Cindy giải thích
– Bao nhiêu đó cũng đủ Loại rồi – SaSa chen vào
– Dù hắn có tốt cách mấy tao cũng mặc, tao chưa muốn lấy chồng mà, tao còn quá trẻ hix hix – nó giả vờ đau khổ
– Vậy nếu lỡ như mà hắn không chịu bỏ mày thì mày vẫn lấy hắn à? – Cindy lại hỏi
– Ơ, cái con này lại chọc tức tao ấy à? Tao đã nói rồi bằng mọi giá phải bắt hắn từ bỏ mà!!! – hajzz chị ấy lại tiếp tục cáu mức độ 2
– Hajzz tạo chỉ giả xủ thôi mà, mày làm gì dữ zạ ==” – Cindy lại sụt sùi
– Tao,.. tao,… – nó ấp úng, thật ra thì nó cũng không biết tại sao hôm nay tâm trạng mình lại không tốt nữa, hình như có gì đó bực bội hay sao á.
Trong khi nó và Cindy im lặng thì SaSa lại đảo mắt xung quanh tìm kiếm cái gì đó, đúng lúc anh phục vụ mang rượu và trái cây ra thì SaSa hét lên :
– San,.. San,… hắn ta kìa,.. hắn kìa – không chỉ hét mà SaSa còn chỉ chỉ vào hình ảnh của hắn ở góc cuối của quán nữa
– Ai đâu? – nó ngước mắt lên hỏi
– Là hắn, là Devil á! – SaSa nhắc lại
– Thì kệ hắn liên quan gì đến tao – nó nói lấy chai rượu rót cho mình một ly và cho 2 đứa bãn mỗi đứa một ly nữa.
SaSa nghe nó nói hình như có chút mất hứng, cô đành im lặng. Lát sau, như nghĩ ra điều gì đó, SaSa kéo nó và Cindy lại nói nhỏ chuyện gì đó. Đằng xa Shin nhìn thấy nó như vậy trong đầu hiện ra nhiều dấu “?”, không biết cô nàng lại định giở trò gì đây?
– Mày muốn tao làm vậy thật à? – nó chỉ ngón tay vào mặt mình hỏi
– Nếu mày muốn nhanh chóng hoàn thành kế hoạch, đừng quên hôm nay nữa là hết 2 ngày rồi đó! – SaSa nhắc nhở
– Tao thấy mày cũng nên làm vậy đi, tốt mà! – Cindy góp ý
– Tốt thật á? – nó nghi ngờ hỏi lại
– Ừ! – cả 2 đồng thanh
– Vậy thì làm thôi! – nó đứng lên phủi phủi quần áo
– Này, ăn một miếng lấy tinh thần đi nào – SaSa gấp miềng xoài cho vào miệng nó
– Ôi, chua quá!!! – nó chu mỏ ra than
– Hahaha!!! – đáp lại lời nó là tiếng cười trêu chọc của SaSa và Cindy.
Nó hậm hực rời khỏi bàn và bước chân tiến về phía hắn.
Em đang định làm gì vậy??? Shin nhìn chằm chằm vào dáng người nhỏ nhắn đang bước từng bước về phía mình (Shin, Jun, Kent ngồi phía ngoài, hắn ngồi phía trong sau lưng bọn họ). Nhưng khi nó nhẹ nhàng lướt qua ngườ anh thì anh cảm nhận được có cái gì đó đỗ vỡ ở trong lòng, dường như anh đang hy vọng, hy vọng nó sẽ dừng lại nở một nụ cười và nói câu :”Em ngồi chung được chứ!” nhưng tất cả chỉ là hy vọng thôi,.. (hix pó tay với trí tưởng tượng của anh này >.<). Đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, Shin quay phắt người lại nhìn nó,.. anh sợ,.. thật sự anh rất sợ nó sẽ dừng lại bên cạnh Devil và thực hiện những gì mà anh vừa tưởng tượng ra ở trên (anh là đang ghen đó à ~~). Nhìn thấy nó bước chậm dần và chậm dần khi đến gần Devil, anh dường như ngừng thở để quan sát. Và khi nó bước qua người Devil thì anh thở ra một cái thật nhẹ nhỏm, ơn trời em không làm thế, nghĩ rồi anh khóe môi anh nhếch lên một nủ cười nữa miệng, có thể xem là nụ cười chiến thắng được không nhỉ?
Đằng xa SaSa nhìn thấy cảnh đó thì đánh vào vai Cindy một cái rồi hét lên : – Thành công rồi, yes!
– Còn phải xem phản ứng của hắn ta nữa chứ! – Cindy nhận xét
– Chắc chắn hắn sẽ đồng ý mà! – SaSa tin tưởng vào kế hoạch của mình
Cindy đáp lại bằng tiếng “Oh”.
– Mà nó đi đâu rồi? – Cindy quay sang hỏi SaSa
– Mày không thấy à??? Là William Cường đó! – SaSa nói chỉ tay vào tấm bảng “WC” phía sau lưng hắn.
Thật ra những gì mà Shin nhìn thấy chỉ là một phần mà thôi, còn một phần rất quan trọng mà anh không quan sát được. Là nó đã nhét vào tay của hắn một tờ giấy, nói đúng hơn là một bức thư cám ơn.
Bức thư vỏn vẹn có mấy chữ thôi :
Chào anh! Anh còn nhớ em chứ, em là con bé được anh cứu hôm đó đó. Hôm nay tình cờ được gặp anh ở đây em rất bất ngờ, em rất muốn đền ơn anh, nếu anh đồng ý thì cho phép em mời anh dùng một bữa cơm nhé. Anh đồng ý thì gọi vào số này của em 090xxxxxxx. Rất vui nếu anh đồng ý lời mời này của em!
Ký tên : San.
Chào anh! Anh còn nhớ em chứ, em là con bé được anh cứu hôm đó đó. Hôm nay tình cờ được gặp anh ở đây em rất bất ngờ, em rất muốn đền ơn anh, nếu anh đồng ý thì cho phép em mời anh dùng một bữa cơm nhé. Anh đồng ý thì gọi vào số này của em 090xxxxxxx. Rất vui nếu anh đồng ý lời mời này của em!
Ký tên : San.
Hắn không thể gọi tên được cảm xúc của mình lúc này nữa, có cái gì đó hơi bất ngờ mà lại thú vị, phút chốc cảm giác bực mình khó chịu ban nảy tan biến mất. Đưa ly rượu lên miệng từ từ uống hết, hắn khẽ mỉm cười một cái miệng lẩm bẩm :” Tôi muốn xem trong hồ lô của cô bán thuốc gì?”, nói rồi hắn đứng dậy đi về phía đám bạn :
– Tao về trước! – dứt câu hắn quay lưng đi thẳng
– Nó (chỉ vào Devil) bị gì thế? – Kent ngơ ngơ
– Biết có mà chết liền! – Jun lắc lư cái đầu nói, còn Shin dang 2 tay ra tỏ vẻ cô can
Thấy thế Kent đành ngậm ngùi mà thở dài một cái, nói : – Thế tụi mình cũng về đi chứ ở lại làm gì nữa!
– Ừ, về thôi! – Jun tán thành đứng dậy vỗ vào vai Shin một cái, còn Shin thì im lặng quay lưng đi theo Kent nhưng mắt vẫn hướng về phía WC như tìm kiếm cái gì đó.
Từ xa quan sát thái độ của hắn SaSa quay phắt sang Cindy, nói :
– Này, nhìn hắn kìa, thái độ đó là sao nhỉ? Mày biết không?
– Làm sao biết được! >”< – Cindy phớt lờ đáp, mắt vẫn chăm chăm nhìn vào đĩa trái cây trên bàn khiến SaSa chỉ biết lắc đầu.
Lát sau nó quay lại với vẻ mắt hí hửng, khều khều Cindy và SaSa, nó nói :
– Thành công ngoài mong đợi rồi!
– Sao sao sao???? – cả 2 đứa quay sang nó hỏi tía lia
– Thì cá đã cắn câu chứ sao! – nó vênh mặt lên nói tiếp – Vừa có người nhắn tin hẹn địa điểm đi ăn rồi cơ! – vừa nói nó vừa dơ dơ cái điện thoại trong tay lên.
– À há, thế hẹn ở đâu? khi nào? – Cindy nhanh nhẹn hỏi trước
– Ngày mai 7 giờ ở nhà hàng Thiên Tân – nó phấn khởi nói
– Oài, dễ thế cơ à – SaSa gật gật đầu nhận xét
– Đây chỉ là một cái hẹn thôi mà, đâu hẳn là thành công đâu mà – Cindy cũng “phân tích”
– Chỉ cần thế này là đủ, ngày mai 2 “em” xem “chị” biểu diễn nhé, hehe – nó cười “khoái trá”
– Xời xời, mày bày đặt lên giọng với “chị” à, đừng quên vụ này cũng có phần 2 “chị” đấy nhé – SaSa chộp lại lời nói của nó rồi cả 3 đứa cùng cười
– Sao cũng được, giờ ăn mừng chiến thắng trước đi đã, hihi – cả 3 đứa đồng thanh rồi lao vào cuộc vui quên cả thời gian. Đêm đó 3 đứa về nhà nó ngủ luôn, Cindy thì vì tiện cho việc “bảo vệ” nó nên phải theo sát còn SaSa thì ngại về nhà nên cũng tò te theo sau 2 đứa kia ^^.
Đêm nay là một đêm vui với các cô gái nhưng với các chàng trai của chúng ta lại khác hẳn. Shin vẫn không sao chợp mắt được, anh không tài nào hiểu nổi những chuyện nó làm, tại sao chứ chẳng lẽ nó lại yêu hắn thật sao >”<. Hắn lại khác, không nằm trên giường lăn qua lộn lại cũng không tìm đến men rượu để giải tỏa tâm trạng mà hắn lại ngồi trước màn hình laptop và ấn ấn cái gì đó trong rất nghiêm túc (cái này hiếm thấy lắm á nha =))), lát sau mỉm cười với thành quả đạt được hắn mới gấp lap lại leo lên giường nằm và tiếp tục sự nghiệp “phân tích” hay nói khác hơn là suy nghĩ vẫn vơ ý mà ^^.
Trường quí tộc, 6h45p am.
Cả trường đang đồn ầm lên việc các thành viên trong nhóm Hoa hồng bị đuổi học mà không một ai biết lí do vì sao. Các thành viên ấy không ai khác chính là nhóm 5 đứa đã đánh nó hôm trước, trong đó có một em bị nặng nhất chính là Hoa – cả công ty nhà bạn ý bị phá sản luôn mà (chu choa ai mà ra tay độc ác quá nhỉ =)) *các bạn đoán xem là ai nào ^^*). Gần như toàn thể học sinh trong trường đều choáng váng khi nghe tin tức này, cứ ngỡ có nữ hoàng chống lưng thì cho dù có phạm lỗi gì đi chăng nữa cũng không thể bị kỷ luật ở mức độ cao thế này, có lẽ đây là lần đầu tiên trong lịch sử trường quí tộc xảy ra chuyện này.
Tại phòng hiệu trưởng.
– Thưa thầy, xin thầy cho em biết lí do tại sao các bạn ấy lại bị đuổi học thế ạ? Theo như em biết thì các bạn ấy là những bạn học sinh rất “ngoan” và luôn tuân thủ đúng qui định của nhà trường mà – giọng nói nhỏ nhẹ của Anna cất lên, sáng nay khi vừa vào đến trường cô đã gặp phải “đám đàn em” khóc bù lu bù loa lên bảo rằng bị đuổi học, thế là mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng cô cũng nhanh chóng chạy lên phòng hiệu trưởng mà hỏi lý do vì sao, cô không thể để danh dự của nhóm Hoa hồng bị mất đi như thế này được.
– Cái này em nói là đúng sự thật chứ? – tuy có quan hệ thân thiết với Anna nhưng thầy hiệu trưởng lại là một người công tư phân minh, thầy luôn làm đúng chức trách của mình, nghe Anna nói thế thầy liền nghiêm giọng hỏi lại vì trong tay thầy đã có bằng chứng xác minh những bạn học sinh “ngoan” kia vi phạm kỉ luật của trường rồi.
– Ý của thầy là,.. – Anna hơi hoảng
– Đây là bằng chứng chứng minh những em học sinh đó vi phạm nghiêm trọng kỉ luật của nhà trường – thầy hiệu trưởng quăng một xấp ảnh lên bàn, những tấm ảnh văng ra toàn bộ là những cảnh mà nhóm 5 người kia đánh đập hay hành hạ các bạn học sinh khác (đương nhiên là có cả Cindy và nó nữa).
Ánh mắt Anna hơi hoảng hốt, cô lắp bắp :- Cái này,.. cá này ở đâu mà thầy có? Không chừng là ai đó hảm hại các bạn ấy thì sao, theo như em,… – Anna còn chưa nói hết thì thầy đã lên tiếng,..
– Ở đâu có không quan trọng, quan trọng là việc làm của các em này nhà trường không thế chấp nhận được, quyết định đuổi học là do hội đồng nhà trường đưa ra chứ không riêng gì một mình thầy! – ngừng lại lấy hơi rồi thầy nói tiếp – Nhưng theo ý kiến riêng của thầy thì hình phạt này cũng không phải là quá đáng lắm, em cũng không cần phải nói thêm gì nữa đâu, vì có nói gì cũng vậy thôi.
– Em,.. em,.. – nghe những lời nói đó thì Anna không còn cất lên tiếng nói được nữa
– Nếu không có chuyện gì nữa thì em về lớp đi, cũng sắp vào học rồi đó! – thầy nhắc nhở
– Dạ,.. vậy xin phép thầy em đí!
Anna xoay người bước những bước thật nặng nề ra khỏi phòng, đang định mở cửa bước ra thì có tiếng thầy hiệu trưởng gọi lại.
– Minh Thư này!
– Dạ, thầy gọi em ạ? – Anna mừng rỡ quay lại, cứ tưởng thầy thay đổi quyết định
– Thầy biết em là nhóm trưởng nhóm Hoa hồng cũng biết quan hệ của em với các bạn trong nhóm khá tốt vì thế thầy mong rằng em nói với các bạn rằng đừng để chuyện như thế này xảy ra nữa, em hiểu không? – giọng thầy cứ đều đều vang lên
– Dạ, em biết. Em xin phép – thất vọng tràn trề, Anna xoay người bước ra khỏi phòng.
Anna đi rồi, thầy hiệu trưởng thở ra một cái, dù trong lòng thầy biết chắc rằng chuyện lần này cũng chỉ vì Anna mà ra, cũng bởi vì những học sinh này dựa dẫm vào Anna nên mới lộng hành như thế. Lần này ông quyết định trừng phạt nặng cũng chính là bởi vì Anna thôi, ông không hề muốn cháu gái mình lại trở thành “tấm bình phong” che chắn cho những học sinh hư như thế. Nhưng ông đâu nào ngờ được rằng mọi chuyện điều do cháu ông chỉ huy ở đằng sau,..
Các thành viên của nhóm Hoa hồng đứng chờ Anna từ nảy đến giờ vừa thấy bóng cô xuất hiện cả đám lao đến như cơn gió nhưng mà,… nhìn thấy vẻ mặt “đằng đằng sát khí” của cô làm cả đám cho dù muốn lên tiếng hỏi cũng không tài nào cất lời được. Đánh bạo Thảo Vy lên tiếng :
– Sao rồi đại tỷ? Chuyện này là như thế nào vậy?
– Hức hức,.. hic hic,… tụi em có làm gì đâu, hic hic – nghe Thảo Vy nói cả đám bị đuổi học khóc nất lên
– Còn bảo là không làm gì nữa à? – Anna trừng mắt nói
– Tụi em,.. tụi em,.. – cả bọn ấp úng nói không thành tiếng
– Ý đại tỷ là sao ạ? – Thảo Vy thắc mắc
– Tự mình xem đi – nói rồi Anna quăng xấp hình vào người bọn kia bỏ đi thẳng
– Chuyện này là sao??? – Thảo Vy chỉ vào những tấm ảnh quát vào mặt Hoa (đứa cầm đầu những vụ đánh nhau)
– Cái này,.. cái này,.. ở đâu ra??? – Hoa lắp bắp – Trước giờ tụi em vẫn làm vậy mà có sao đâu,..
Nghe Hoa nói, Thảo Vy trợn mắt lên quát :
– Tao đã nói rồi, mày có muốn làm gì cũng phải cẩn thận,.. “đánh chó cũng phải nể mặt chủ” chứ, mày không hiểu à??? Có kết cục này thì cũng là do tụi mày tự chuốc lấy mà thôi! – Thảo Vy bực tức thay cho Anna, cô quát mắng xong liền chạy theo Anna.
Sao,.. sao chứ???? Mình,.. mình làm mọi chuyện cũng là vì mọi người thôi mà,… trước giờ vẫn không có gì xảy ra sao bây giờ lại thế chứ??? Hoa té phịch xuống đất, hết rồi, hết cả rồi,…
Vì tối qua “vui vẻ” quá trớn nên sáng nay cả bọn nó – SaSa – Cindy dậy muộn và kết quả là 3 đứa bị trể học, cũng vì thế mà bọn nó không biết chuyện tụi kia bị đuổi học.
Ba chân bốn cẳng chạy ùa vào lớp, vừa ngồi vào bàn vừa thở hổn hển, nó nói với Cindy :
– Cũng may thầy chưa vào lớp!
– Ừm, hì hì – Cindy vừa lấy tập sách ra vừa cười đáp
Nó quay sang cười lại với Cindy một cái rồi liếc mắt lên chỗ SaSa vẫn còn trống, chẳng là vì không muốn gây chú ý nên 3 đứa nó đành chia nhau ra vào lớp, nó và Cindy vào trước, SaSa vào sau. Nhưng hình như nó đã sai lầm khi quyết định như thế, không biết cái con sâu lười kia lại trốn ở cái nơi nao nữa rồi >”<, nó lắc đầu ngán ngẩm rồi cũng ngậm ngùi lấy tập sách ra. Nó đâu biết rằng mọi người đang nhìn nó bằng một ánh mắt rất lạ, kiêng dè có, ganh tỵ có, căm thù và khinh bỉ cũng có,.. vì ai cũng nghĩ rằng chính nó đã dùng thế lực gia đình mình khiến cho các thành viên nhóm Hoa hồng bị đuổi học. Duy chỉ có 2 người nhìn nó bằng ánh mắt khác hẳn chính là hắn và Shin. Shin vừa nhìn nó vừa nghĩ không biết làm sao nó nỡ lòng “chà đạp” gương mặt mình như thế? Còn hắn cũng không biết từ lúc nào lại thích nhìn thấy nụ cười “chết người” của nó nữa >”<.
Không khí cả lớp chùn xuống hẳn khi thầy bước vào.
Liệu Devil có đồng ý lời mời của nó không??? Và nếu đồng ý thì lần này San sẽ làm gì đây???

Theo truyennganmoingay.com