Cafe Khoảng Lặng, 12h15p.
– Em muốn ăn gì Thụy Nhi??? – Kent quay sang hỏi Thụy Nhi đang ngồi nhìn hắn say đắm (khiếp bà này mê trai quá =”=)
Vì mãi mê nhìn Devil nên Thụy Nhi không nghe thấy câu hỏi của Kent, khiến anh chàng hậm hực mà hét lên :
– Em muốn ăn gì hả Nhi????
– Á, anh hỏi em hả??? – Thụy Nhi giật mình quay sang
– Không hỏi em thì ai, chả nhẽ không khí? Em ăn gì để anh gọi! – Kent nói liếc nhìn anh phục vụ đang đứng kế bên
– Gì cũng được ạ! – Thụy Nhi hơi ngượng lí nhí nói
– Cho 5 phần cơm trưa đặc biệt! – Kent quay sang nói với tên phục vụ.
Anh chàng quả thật là bực mình mà! Trưa nay sau khi tan học tự nhiên Thụy Nhi ở đâu chạy lại dính chặt lấy anh đòi đi ăn trưa cùng =”=. Mà anh thì chả thích dắt Thụy Nhi theo tý nào (vì nghĩ em mình ngây thơ, sợ bì Devil hay Jun tán tỉnh thì chết =”=). Anh ngán ngẩm nhìn Thụy Nhi đắm đuối bởi Devil mà thở dài, ôi em gái yêu quí ơi người ta sắp có vợ rồi đó – Kent than thầm.
Jun và Shin ngồi cạnh thấy thế chỉ biết bụm miệng mà cười, chỉ có Devil là vô tư ngồi thừ ra đó không để ý xung quanh. Thật ra nảy giờ vì hắn chán chường quá nên không để ý xung quanh vì thế để mặc cho Thụy Nhi nhìn mình thế nào thì nhìn, không hiểu sao tự dưng tâm trạng của hắn lại tệ đến vậy (có lẽ vì có người nào đó làm lơ anh chàng ấy mà =]]).
Thấy không khí có vẻ im lặng quá Jun lên tiếng trêu chọc :
– Devil này, hôm nay thấy thế nào??? Vợ đến tận trường rồi còn có ý định từ chối nữa không??? – anh nói kèm theo cái nháy mắt, còn cố tình nhấn mạnh chữ vợ nữa chứ, khiến Devil tâm trạng đang treo ngược trên cành cây cũng phải té xuống =”=
– Cậu nói cái gì??? – Devil rằng giọng
– Có gì đâu, chỉ muốn hỏi tâm trạng của cậu thế nào thôi mà! – Jun cười cười nói
Thụy Nhi nghe nói thế thì đầu óc đang bay bỗng trên mây cũng quay về mà chú tâm lắng nghe. Chẳng là hôm nay cô được Anna giao trọng trách là phải tìm hiểu mối quan hệ của Devil và “con vịt xấu xí” kia nên cô mới dính lấy Kent tìm cớ đi theo để dò la tin tức. Đang suy nghĩ bâng quơ cô lại bị lời nói của Devil làm tỉnh hẳn.
– Tao và cô ta nhất định không thể, tao nhất quyết từ chối, phải làm cho nó bỏ cuộc mới được!!! – hắn quát
– Vậy à??? Thế hôm nay là ai đi mua hamburger cho người ta vậy??? – Shin lên tiếng trêu chọc
– Tao thấy tốt nhất mày nên ngoan ngoãn làm “em rễ” của tao đi Devil à, haha – Jun cười cợt
– Tụi bây im hết coi, đừng có chọc tao điên lên nha, cắt cổ tụi bây hết giờ. Tao nói rồi không là không!!! Nếu là bạn tốt thì tìm cách giúp tao đi! – Devil chán nãn nói
Thụy Nhi nghe những lời này lòng thầm vui chỉ tiếc không thể mở miệng mà cười lớn lên thôi. Cô nhẹ nhàng nói :
– Anh không thích cô đó à??? Vợ chưa cưới của anh á??? – sợ Devil không hiểu cô còn chú thích thêm =”=
– Có điên mới thích cô ta!!! – hắn nói
– “Hehe, vậy thì quá tốt!!!” – Thụy Nhi mừng rơn trong lòng
– Để xem có ai điên không, haha – Jun cười cợt
– Ủa, cái cô đó là em của anh hả, anh Jun – Thụy Nhi lúc nảy nghe Jun bảo Devil làm em rễ anh ta giờ mới nhớ mà hỏi
– Ừ, em họ anh! – Jun nháy mắt nói
– Sao em thấy chả giống chút nào. Anh thì đẹp vậy còn cô ta sao mà,.. – Thụy Nhi cố tình bỏ dở câu nói
– Nhi,.. – Kent lên tiếng nạt nộ em gái
Thụy Nhi nghe thấy giọng giận dỗi của anh mình đành im lặng mà cúi mặt xuống, thu thập được tin tức Devil không hề thích cô ta là quá đỗi thành công rồi – Thụy Nhi hài lòng nghĩ.
– Mày làm gì mà hung dữ thế??? – Jun trách móc
– Tao chỉ không thích em tao nói xấu người khác thôi!!! – Kent lí giải
– Nói gì đâu mà xấu??? – Jun thắc mắc – Nó còn chưa nói hết câu mà!!!
– Không nói cũng biết nên điền chữ gì vào đó mà – Devil nói giọng giễu cợt
– Hajzz, tụi bây thôi đ! Lo ăn kìa, thức ăn nguội hết rồi!!! – Shin im lặng nảy giờ cũng đành lên tiếng để phá tan bầu không khí đầy mùi thuốc súng này
– Mời mấy anh ăn, chúc ngon miệng!!! – Thụy Nhi tỏ vẻ ngoan ngoãn
– Ừ, cám ơn em, ăn ngon nha!!! – Jun và Shin đáp lại lời Nhi, còn Kent vẫn hậm hực mà nhìn Nhi, Devil thì không cần nói lúc nào cũng tỏ vẽ lạnh lùng thôi.
Không khí im lặng sẽ bao trùm tất cả khi ai nấy đều chung thủy với phần ăn của mình trên bàn, nếu như không có câu nói của Jun cất lên :
– Này, Devil, mày có muốn bỏ “vợ” không??? À không, làm cho nó bỏ mày á??? – Jun chớp chớp mắt hỏi
– Mày có cách gì sao??? – hắn bỏ dỡ phần cơm đang ăn dỡ ngước mắt lên nhìn chăm chăm vào Jun
– Có cách thì nói nhanh đi, còn bày đặt! – Kent phàn nàn
Shin thì im lặng và lắng nghe xem liệu Jun có cao kiến gì.
– Mày chỉ cần giở thói trăng hoa ra là được ngay ý mà!!! – Jun nói
– Ý mày là???? – hắn vẫn chưa hiểu
– Là trước mặt nó mày cứ tỏ vẻ là một tên đa tình lãng tử là được, chuyện này đâu có khó trước giờ mày vẫn thế mà, đúng không. Chắc hẳn nó sẽ không muốn lấy một thằng chồng mà suốt ngày cứ tơ tưởng đến những cô gái khác đâu! – Jun phân tích
– Cao kiến, quả là cao kiến!!! – hắn vui vẻ
– Tao chưa thấy ai xấu xa như thằng này hết, ai đời anh trai lại đi bày kế cho em rễ bỏ em gái mình, quả là đê tiện mà!!! – Kent giễu cợt Jun
– Mày thôi đi! – Jun quát – Tao chỉ muốn giúp bạn bè thôi mà, với lại nếu là mày thì mày cũng làm vậy thôi, ai lại muốn cưới một kẻ xấu xí bao giờ!!! – Jun lại phân tích
– Mày thì bao giờ chẳng có nhiều lý lẽ!!! – Kent nói
– Nếu như nó không phải là cô gái xấu xí thì mày có cưới nó không, Devil??? – bỗng nhiên Shin cất tiếng lên hỏi khiến cả 4 đứa con lại nhìn anh trân trân.
Nếu nó không phải là cô gái xấu xí à??? Thế thì đâu còn lý do gì để từ chối nhỉ, nhưng mà không được, một Devil tự do tự tại như mình làm sao lại bị trói buộc như thế, không đời nào!!! Nghe câu hỏi đó của Shin hắn tự dưng suy nghĩ, mày chau lại khiến mấy đứa xung quanh cũng giật mình, cứ tưởng hắn sẽ nhanh chóng hét lên là có đẹp cũng mặc kệ ai dè lại trầm tư như thế.
Sau một hồi trằm mặc hắn mới lên tiếng : – Dù có đẹp thế nào cũng không! – giọng nói cứ đều đều chứ không hề mang một chút tức giận nào khiến mọi người hơi ngỡ ngàng.
– Vậy à? – Shin nói kèm theo nụ cười đểu =”=
– Mà sao tự nhiên mày lại hỏi vậy??? – Kent thắc mắc
– Thì ví dụ vậy mà!!! – Shin lại cười cợt nói – Có vẻ như Devil nhà ta thích một con vịt hơn là thiên nga, haha – Shin lại nói và cười to hơn
– Mày,… mày,… cái thằng này,..!!! – hắn tức giận
– Thôi, tụi bây ăn đi, tao có việc đi trước, tý gặp lại ở trường!!! – dứt lời Shin đứng dậy và nhanh chóng rời khỏi dưới ánh mắt bất ngờ của mọi người (hắn thì ánh mắt căm thù á =”=).
– Đi luôn cũng được!!! – hắn bực tức nói
– Hahaha, trông bộ dạng giận dỗi của mày thiệt là tức cười quá đi, haha!!! – Kent trêu chọc hắn
– Mày thôi đi!!! – hắn nạt
– Thôi thì thôi!!! – Kent làm mặt ngó lơ chỗ khác không thèm quan tâm
Nảy giờ ai nói gì thì nói, Thụy Nhi vẫn cứ im lặng mà lắng nghe, cô thầm nghĩ tốt nhất là nên “giả ngốc” một tý không thì mang họa vào người mắc công.
– Này, Jun, lúc nảy mày nói cái cách của mày là sao??? Nói rõ lại tao nghe xem nào? – hắn chợt nhớ đến lời Jun nói lúc nảy
– Thì mày cứ tìm đại một con nào xinh đẹp rồi cặp là được mà nhớ phải bẹo hình bẹo dạng trước mặt nó cho nó tức điên lên mới được nha – Jun giảng giải
– Cô gái xinh đẹp à??? – không hiểu sao nghe Jun nói thế thì lòng hắn chợt hiện lên hình ảnh của nó – cô gái hắn đã cứu =”=
– Ừ, vì nó xấu nên mày phải biết tận dụng cái điểm yếu này mà tấn công chớ – Jun vênh váo nói
– Muốn mấy cô xinh thì phải hỏi Thụy Nhi đây nè, đúng không Nhi??? – Kent tiếp lời
– Hả??? Sao hỏi em?? – Nhi chu mỏ hỏi
– Vì em là thành viên trong nhóm Hoa hồng mà nhóm hoa hồng chẳng phải toàn mấy cô xinh sao??? – Kent nói
– Ờ, đúng á, đây nè, Thụy Nhi cũng thuộc hàng xinh đẹp đấy chứ!!! – Jun vui vẻ nói mà không biết Kent đang lườm mình =”=
– Anh Jun này,… chọc em hoài! – Thụy Nhi làm vẻ nũng nịu mắc cỡ chứ thật ra trong lòng đang vui sướng và rất muốn Devil chọn mình làm “người yêu” mặc dù chỉ để chọc tức nó thôi.
– Ai cũng được nhưng Nhi thì không! – Kent nóng nảy nói
Thụy Nhi nghe anh mình nói thế lòng hy vọng chợt nát vụn ra dùng ánh mắt thất vọng mà nhìn Kent.
– Sao thế??? – Jun tò mò hỏi
– Tao không muốn em tao trở thành đồ chơi của tụi mày – Kent lên tiếng bảo vệ em
– Em,.. em cũng đâu có muốn, trong trường còn nhiều bạn đẹp hơn em nữa mà. À đúng rồi, em thấy anh Devil nên chọn nữ hoàng thì tốt nhất, chị ấy vừa xinh đẹp lại thông minh, gia đình cũng tốt nữa!! – Nhi giả dối nói
– Nhi nói đúng đó, theo tao mày cứ chọn Anna đi, cô ấy sẽ giúp mày bỏ được con vợ xấu xí đó!!! – Kent tán đồng
– Oh, cũng đúng, quyết định vậy đi nha, tụi tao sẽ giúp mày!!! – Jun gật đầu nói – Này, Devil mày làm gì im lặng thế??? – quay sang hỏi hắn
Hắn nảy giờ căn bản là không hề nghe thấy câu nói nào của đám bạn vì tâm hồn hắn bận treo ngược trên cành cây mà mơ tưởng đến cô gái bí ẩn kia rồi, =”=
– Hả???? Tụi bây nói gì??? – giờ đây hắn mới “té” xuống mà lên tiếng hỏi
– Tụi tao nói là mày nên chọn nữ hoàng Anna làm bồ để chọc tức “vợ” mày, hiểu không??? – Kent nói
– Tốt nhất là vậy, cô ta vừa xinh đẹp lại có thế lực trong trường sẽ giúp mày rất nhiều đó! – Jun tiếp lời
– Đúng đó anh, em thấy chị Anna hợp với anh nhất! – Thụy Nhi giả dối nói
Hắn không đáp lời của tụi bạn mà ngồi ngẫm nghĩ điều gì đó, một lát sau đứng lên nói :
– Tao tự biết phải làm sao rồi, tụi bây cứ từ từ ăn, tao đi trước!!! – nói song hắn bỏ đi luôn
Jun, Kent và Thụy Nhi vẫn còn ngỡ ngàng thì hắn đã biến mất,.. Chương 26
Nó bây giờ đang bị 2 đứa kiềm chặt 2 cánh tay còn mấy con khác đứng ngoài cười cợt, duy chỉ có 1 đứa thì cằm kéo nhấp nhấp trước mặt nó, vẫn cái giọng điệu như nảy giờ :
– Để chị đây giúp cho cưng nhé! – ả nói kèm theo 1 nụ cười đểu
– Không,… bỏ tôi ra,… thả ra,… không được đụng vào tóc tôi,… thả ra,… – nó hét lên nhưng mà vô ích,.. cái kéo khi vừa chạm vào tóc nó đã xoẹt 1 cái những lọn tóc rơi xuống,… con nhỏ kia cùng đồng bọn cười khả ố,.. tụi nó tiếp túc xỡn từng lọn tóc của nó,… mặc cho nó có kêu hét thế nào cũng không quan tâm. Như hết chịu đựng được nữa,.. nó dùng hết sức thoát khỏi bàn tay của 2 đứa kia,.. làm 2 đứa bật ra xa. Bọn kia nhìn thấy thế hơi bất ngờ,..
– Mày,… mày,… – con nhỏ lúc nảy cắt tóc nó lắp bắp vì không tin nó mạnh đến thế
– Tao đã nói rồi mà không nghe,… giờ thì,… – nó nói chưa hết câu đã vung nắm đấm về phía ả,.. khiến con nhỏ té nhào xuống đất. Khẽ lấy tay lao vết máu trên miệng con nhỏ hét lên :
– Mày,.. mày dám đánh tao à??? Được lắm!!! Lên chị em,.. xử nó,..!!!! – như mệnh lệnh cả bọn nhào vào đấm đá nó,.
Cho dù nó có võ hay nó mạnh đến đâu thì 1 chọi với 10 mấy đứa vẫn như châu chấu đá xe,,.. vâng nó thua,.. nó bị bọn kia đè xuống,.. vừa bị đấm bị đá,.. những đôi giày cao gót nên vào bụng vào lưng nó đau buốt,.. nhưng nó không hề kêu ca một tiếng nào,.. nó thầm nghĩ rồi sẽ có lúc nó trả lại gấp trăm gấp ngàn lần thế này,…
– Khôn hồn thì xin tha đi, tụi tao sẽ tha cho mày,..!!! – giọng nói đầy giễu cợt
-…. Không,…!!! – giọng nó tuy yếu ớt nhưng nó vẫn còn kiên định nói,.. tuy bị đánh đau nhưng lòng tự trọng không cho phép nó khuất phục.
– Được lắm, để xem mày gan hơn hay bọn tao gan hơn!!! Đánh tiếp đi mọi người,.. đánh đến khi nào nó xin tha thì thôi,.. cho nó chừa cái tội dụ dỗ người khác,.. chừa cái tội xấu mà chảnh,.. đĩa mà đòi đeo chân hạc,..!!! – con nhỏ hung hăng hét lên.
– Ok!!! – tiếng đáp của bọn kia
Câu nói của cô ta có nghĩa là gì chứ??? Ý nói nói làm vợ của tên kia là tại nó là đĩa mà đòi đeo chân hạc sao??? Nực cười!!! Đang suy nghĩ thì nó cảm thấy bụng mình đau nhói hơn, có lẽ sau câu nói của ả kia thì những cú nện mạnh hơn thì phải,..cơn đau truyền từ lưng và bụng xuống càng lúc càng nhiều hơn,.. nó bây giờ đang cố gắng để không ngất đi,.. nó biết mình sắp không chịu nổi,.. có lẽ nó sắp ngất thật rồi, không được,.. không được ngất – nó tự nhủ với mình như thế nhưng dường như không thể,… mắt nó dần dần khép lại.
– Các người đang làm gì đó????
Giọng nói cất lên khiến tụi nó bất ngờ và có phần hơi hoảng,.. làm sao,.. làm sao mà hoàng tử Shin lại xuất hiện ở đây được chứ, không phải hôm nay anh ấy không đi học sao??? Còn nó lại có suy nghĩ khác,.. là ai thế này,… ở trường này làm gì có ai cứu nó chứ??? Suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu nó thì nó đã ngất đi,…
– Các người làm gì ở đây vậy??? – thấy tụi nó đứng yên không nói gì Shin lặp lại câu hỏi
– Tụi em,… tụi em,…!!! -cả bọn lắp bắp
Shin liếc mắt nhìn tụi nó một cái,.. ánh mắt anh dừng lại trên người nó,.. nó đang nằm dưới đất,.. trông có vẻ rất thảm,.. chết tiệt,.. tại sao mình không đến sớm hơn một chút chứ!
– À, thì ra nhóm Hoa hồng đang thực hiện kế hoạch tẩy chay của mình à? – Shin mỉa mai nói
– Tụi em,..tụi em,.. – bọn nó lại tiếp tục ấp a ấp úng
– Tôi nói không à??? Có vẽ lần này các người tẩy chay không đúng người rồi đấy!!! Các người không biết cô ta là vợ chưa cưới của Devil à??? Không biết nếu Devil biết có người đối xử tàn nhẫn với vợ mình như thế thì sẽ cư xử sao đây nhỉ??? – Shin nói tiến lại phía nó,.. nhấc bổng nó lên.
– Anh,.. anh,.. nói sao??? – bọn nó nói không nên lời
– Không phải,.. Devil không hề thích cô ta sao??? Tụi em chỉ là giúp anh ấy bỏ cô ta đi mà thôi!!! – con nhỏ cằm đầu cố gắng giải thích
– Cô tìm ở đâu ra cái tin tức đó thế??? – Shin không phủ nhận hay khẳng định điều cô ta nói là đúng nhưng câu nói của anh lại đầy uy lực khiến bọn kia tay chân bủn rủn.
– Tụi em,… – bọn nó lại trở về với dáng vẻ ban đầu,… lắp ba lắp bắp
– Tôi không nói nhiều với các cô nữa,… tự đi mà giải thích với Devil đi!! – Shin nói rồi bế nó đi luôn
Trong cơn mơ màng nó cảm nhận được một vòng tay ấm áp,.. ôm lấy nó,.. rồi nhấc bổng nó lên,.. Là ai??? Là ai thế??? Nó cố gắng mở mắt ra đề nhìn mặt người đó nhưng mà nó không thể,..
Shin bế nó một cách nhẹ nhàng đi ra nhà xe,… lòng anh thầm nghĩ,.. sao em lại tự làm khổ mình như thế này chứ??? Không thích thì cứ nói là không thích đi,.. tội tình gì,.. phải làm thế.
Shin đi rồi để lại bọn nó vẻ mặt bất ngờ có,.. hoang mang có,.. và tức giận cũng có.
– Sư tỷ giờ phải làm sao đây ạ??? – một đứa trong đám lấy hết can đảm nói với con cằm đầu
– Làm gì nữa???? Đi về!!!! – cô ta hét lên như để trút cơn giận,..
Cả đám răm rắp làm theo lời cô ta,.. lần lượt ra về. Anna ở phía trên lầu nhìn thấy toàn bộ cảnh đó,.. tay cô bóp chặt vào nhau, miệng khẽ nói :
– Chết tiệt,.. sao Shin lại bênh vực nó chứ!!!
Ba cô cận thân thấy thế chỉ biết đứng yên mà nhìn,.. có lẽ trong giây phút này “im lặng là vàng”!
– Về thôi!!! – sau một hồi trằm mặc, Anna cũng cất lời,.. thế là cả 4 đứa kéo nhau ra về,..
Nó tỉnh dậy sau một giấc mơ dài,.. giấc mơ của thời thơ ấu,.. về ba mẹ,.. về những người bạn mà nó không nhớ rõ tên chỉ biết rằng rất thân,.. từng mảng ký ức cứ ùa về,.. khiến đầu nó đau nhức, hình ảnh một đám cháy lớn hiện ra,.. hình như là một vụ nỗ ô tô thì phải,.. nhưng sao đến đây thì không thấy gì nữa, xung quanh là một màu đen quen thuộc,…. nó cảm thấy toàn thân đau nhức, những vết thương trên người nó cứ âm ĩ lên,..
– Ưm,. ưm,.. !!! – nó khẽ rên một tiếng rồi mở mắt ra.
– Tỉnh rồi à??? – Shin nghe tiếng nó thì bật dậy và đi đến
– Anh??? Sao tôi,… lại ở đây??? – nó bất ngờ khi tỉnh dậy người đầu tiên nhìn thấy lại là Shin
– Thì tôi cứu cô vì không biết nhà cô ở đâu nên đưa cô về nhà tôi! – Shin đáp tỉnh bơ,.. mặc dù đây là lời nói dối, bởi vì nếu nói cô với thân phận là cháu gái của tập đoàn Phạm gia thì chuyện nhà cô ở nơi nào là quá dễ dàng để tìm kiếm rồi.
– Anh cứu tôi sao??? – nó trố mắt ra nhìn Shin
– Không tôi, thì cô nghĩ là ai? – Shin cười đáp
– Tôi,.. tôi không biết!!! – nó xụ mặt xuống khi nghe câu nói của Shin,.. nó đang mong là ai cứu mình chứ??? Làm gì có ai có thể cứu nó,.. mà sao anh ta lại cứu cô,.. còn bộ đồ này là sao??? Anh ta thay đồ cho cô sao??? Nó phát hoảng khi nghĩ đến điều đó.
– Anh,.. anh,.. thay quần áo cho tôi à??? – mặt nó nóng bừng lên khi nói ra câu này
Shin bất ngờ với câu hỏi của nó,.. anh định trả lời là không vì thật sự là anh không thay mà nhưng không biết tại sao mình lại muốn trêu nó nữa, Shin đáp kèm theo một nụ cười đểu.
– Cô nghĩ ở đây ngoài tôi ra còn có ai sao??? – vẫn là câu nói không khẳng định cũng không phủ định nhưng làm cho người nghe phải bàng hoàng =”=
– Vậy,.. anh,.. anh đã,.. thấy,… – nó lắp ba lắp bắp suýt rơi nước mắt
Thấy vẻ mặt đó của nó anh không đành lòng cho lắm đành đỡ lời :
– Tuy là không có ai ở đây nhưng mà lúc nảy tôi đã nhờ cô y tá thay cho cô rồi,.. còn băng bó vết thương trên tay của cô nữa,.. với lại xoa thuốc vào mấy vết bầm trên bụng và trên lưng nữa!!! – anh nói mà lòng cảm thấy nhoi nhói,.. anh không thể tin chỉ vì mình đến trễ một bước mà nó phải chịu nhiều vết thương như vậy,.. lỗi là tại anh cả.
– Tôi,.. tôi,… – nó lại ấp a ấp úng nói không nên lời, không hiểu sao mình lại trở nên thế này nữa.
– Cô định nói là cám ơn tôi sao??? – Shin cưới nói
– Ai nói??? – mặc dù điều Shin nói là đúng nhưng mà nó lại chối.
– Oh, không phải thì thôi! – Shin lại cười
Nó nhìn thấy nụ cười đó của Shin thì máu trong người lại sôi lên, sao chứ??? Là mỉa mai cô ư??? Nhưng mà,.. nhưng mà,.. lúc nảy anh ta bảo vết thương trên tay,.. chẳng lẽ anh ta??? Anh ta đã biết mình hóa trang sao??? Nó bất giác lấy tay sờ lên má mình,.. khuôn mặt mình có phải đã mất đi lớp hóa trang không???

Theo truyennganmoingay.com