(iBlog.vn) “Khi tìm kiếm câu trả lời, tôi nghĩ ngay đến gia đình mình. Trong gia đình chúng tôi, mọi người luôn cố gắng chăm sóc nhau, cố gắng làm những việc tốt để biến thế giới này thành một nơi tốt đẹp hơn”

Một người đàn ông đang lái xe ở vùng nông thôn thì nhìn thấy một bác nông dân đứng giữa cánh đồng rộng lớn. Cảm thấy có gì đó không ổn, người đàn ông này dừng xe lại lề đường và quan sát. Bác nông dân vẫn cứ đứng giữa cánh đồng, không làm gì cả và cũng không nhìn gì cả.

Cuối cùng, quá tò mò, người đàn ông rời khỏi xe của mình và lại gần bác nông dân.

– Xin lỗi anh – Anh ta hỏi – Nhưng mà có chuyện gì không ổn à?

– Không, không – Bác nông dân đáp – Tôi ổn. Tôi chỉ cố gắng giành giải Nobel thôi.

– Bằng cách nào vậy?

– À, tôi nghe nói rằng người ta trao giải Nobel cho những người nổi bật trong lĩnh vực của họ mà.

(Trong tiếng Anh, từ “field” vừa có nghĩa là “lĩnh vực”, vừa có nghĩa là “cánh đồng”).

Sự thật là có rất ít người trong số chúng ta có thể giành được giải Nobel. Nhưng không sao cả, bởi vì trở thành người giỏi nhất thế giới không nhất thiết là mục đích của mỗi người. Hãy để tôi hỏi bạn một kiểu câu hỏi khác.

giadinh

John Gardner là cựu Bộ trưởng Y tế, Giáo dục và Phúc lợi Hoa Kỳ, và ông luôn có thái độ lạc quan, vui tươi. Điểm đặc biệt là ông luôn hỏi những câu rất thú vị đối với tất cả những người nào ông mới gặp lần đầu. Một khi họ chào hỏi, trao đổi tên tuổi, ông thường lái câu chuyện đi theo hướng riêng của mình. Ông sẽ hỏi người mình mới quen một câu hỏi lạ lùng. Một câu hỏi lớn và quan trọng. Ông hỏi: “Bạn đã làm điều gì mà bạn tin tưởng và tự hào?”.

Câu hỏi đó rất trực tiếp và không dễ trả lời như câu: “Bạn thích làm công việc gì?”. Câu hỏi của John Gardner đòi hỏi bạn phải suy nghĩ. Khi người khác hỏi tại sao ông lại thích đặt ra câu hỏi đó, ông đáp rằng ông không quan tâm đến việc người ta trả lời ra sao. Ông chỉ muốn “cài đặt” ý nghĩ đó vào trong tâm trí họ. Ông nghĩ rằng mỗi người đều nên sống cuộc sống của mình sao cho họ có thể có một câu trả lời tốt.

“Bạn đã làm điều gì mà bạn tin tưởng và tự hào?”.

Khi tìm kiếm câu trả lời, tôi nghĩ ngay đến gia đình mình. Trong gia đình chúng tôi, mọi người luôn cố gắng chăm sóc nhau, cố gắng làm những việc tốt để biến thế giới này thành một nơi tốt đẹp hơn. Từ khi còn nhỏ, chúng tôi đã được dạy như vậy. Không, mỗi người trong gia đình chúng tôi không phải là một tấm gương kiểu mẫu. Còn lâu chúng tôi mới được như thế. Nhưng chúng tôi có thể tự hào về cách sống của mình. Chúng tôi tin tưởng vào những nỗ lực hàng ngày của mình.

Tôi còn làm điều gì mà tôi tin tưởng và tự hào nữa? Có lẽ có một vài điều, tôi hy vọng vậy. Tôi đặc biệt tự hào với việc tôi đã cùng vài người bạn lập ra một nhóm từ thiện. Nhóm của chúng tôi ngày càng mở rộng và điều tốt đẹp không chỉ là giúp đỡ được người khác, mà kết nối được chính cả những người muốn làm việc tốt với nhau. Theo một cách nhỏ bé nào đó, tôi nghĩ chúng tôi đã cùng thay đổi được thế giới một chút.

Bạn sẽ trả lời thế nào cho câu hỏi khó đó? Điều bạn làm có thể không cần là quá lớn. Có thể đó là việc mà không ai quan tâm cả, ngoài bạn. Nhưng nó có đòi hỏi bạn tốn kém thứ gì đó. Bạn đã đầu tư thời gian, công sức, và cả trái tim của mình vào đó. Bạn có thể sẽ không bao giờ được trao giải Nobel cho những thành tựu của mình, nhưng đối với bạn, thì việc đó là đủ quan trọng để làm.

âu hỏi mạnh mẽ nhất mà chúng ta có thể tự hỏi mình. Nó khiến chúng ta nhìn sâu vào bên trong mình, và giống như John Gardner nói, nó nhắc chúng ta sống sao cho mình có thể có một câu trả lời tốt.

Bây giờ đến lượt bạn. Bạn có thể muốn nhắm mắt lại và suy nghĩ một chút. “Bạn đã làm điều gì mà bạn tin tưởng và tự hào?”