Em vừa kết thúc chuyến đi của mình, thực sự là không có gì vui cả. Nó khiến em càng thêm mệt mỏi. Tại sao ở tất cả mọi nơi, em luôn cảm thấy mình là một kẻ xa lạ? Em cảm giác bản thân là người chỉ có thể phiêu bạt mà không thể dừng lại. Như loài bồ công anh, nhất định phải bay đi theo gió. Cho dù thành phố có rực rỡ, kiêu hãnh như thế nào thì cũng không đủ sức giữ được bước chân em. Anh nói xem, liệu có phải em bị mắc một hội chứng gì đó? Hay là cần phải điều trị tâm lý không?

Em cần anh gửi lại cho em vài dòng. Lời khuyên, hoặc là trách móc. Nhưng này, em không muốn nghe những lời của một kẻ luôn – cố – tỏ – ra – hiểu – chuyện – hơn – em.



Thư gửi: Yên.

Từ: Kẻ hiểu chuyện.

Nội dung (nôm na): Kẻ xa lạ?

Anh nghĩ là những dòng thư này sẽ đến tay em chậm hơn dự kiến khoảng một ngày. Bởi vì trước đó anh có một cuộc họp thâu đêm với các đồng nghiệp của mình.

Yên này, em muốn nghĩ sao cũng được, nhưng nếu em cảm thấy cô đơn thì có thể dừng lại. Không ai bắt em phải đi cả. Mọi thứ của em là do em quyết định.

À còn nữa, đám chim bồ câu của em liên tục đánh thức anh dậy bằng việc đập cánh vào kính cửa sổ. Chúng càng ngày càng giống những kẻ đói ăn!



Thư gửi: Phan.

Từ: Yên.

Nội dung (nôm na): Đừng bỏ đói chúng!

Anh có thể làm bất cứ việc gì mà bản thân muốn, nhưng xin đừng bỏ đói chúng!



Thư gửi: Yên.

Từ: Phan.

Nội dung (nôm na):…

Em có thấy mình là người mâu thuẫn không Yên? Nếu anh làm tất cả những công việc mà mình muốn, vậy thì sẽ chẳng có thời gian dành cho đám bồ câu trắng của em đâu.



Thư gửi: Phan.

Từ: Yên.

Nội dung (nôm na): Đôi lúc.

Em lắm khi cũng nghĩ mình như thế.



Thư gửi: Yên.

Từ: Phan.

Nội dung (không hề nôm na): Anh nhớ em!

Anh bỗng nhiên thấy mình như bị ai đó rút cạn hết tất cả những nhiệt huyết trong người. Công việc là một thứ gì đó vô cùng nặng nề mà không thể dứt bỏ được. Cứ như thế, chúng ta vác lên đôi vai một gánh lo, hằng ngày phải vật vã cùng với nó. Mệt mỏi vô cùng!

Mà tại sao một tháng trước em lại cắt đứt mọi liên lạc với anh bằng dòng thư ngắn ngủi như thế? Anh quả thực không biết phải viết gì để đáp lại.

Thật đấy!

394963_349567958483392_836727870_n



Thư gửi: Phan.

Từ: Yên.

Nội dung (rất nôm na): @@!

Em không nghĩ mình lại là kẻ bạc tình trong mắt anh đâu. Hơn nữa, em đã rất cẩn thận trả lời những dòng thư cũng – không – kém – phần – ngắn – ngủi của anh đấy thôi. Về cả tình và lý mà nói, người đã (cố ý) muốn cắt đứt quan hệ chính là anh.

Mà, em lại chuyển công tác rồi. Em sẽ nói địa chỉ cho anh. Nếu rảnh thì anh hãy gửi cho em một chậu xương rồng nhé. Em đang cần có bạn.



Thư gửi: Yên.

Từ: Người anh trai đáng mến.

Nội dung (nôm na): Cánh chim không biết mỏi mệt.

Đôi lúc anh tự hỏi, tại sao em lại cứ phải đày đọa bản thân như thế? Em quên mình là cô gái chỉ mới hai mươi ba tuổi hay sao? Anh nghĩ mình nên nhắc lại cho em những lời ở bức thư trước. Về công việc ấy! Em nghĩ sao? Có thấy nó là gánh nặng hay không?

Anh cũng vừa mới chuyển nhà, đám bồ câu của em sẽ do người khác chăm sóc. Mà, nó đâu phải của em? Chúng chỉ là những người bạn tình cờ rồi lưu luyến mãi thôi. Yên tâm đi, chúng sẽ ổn.

Còn chậu xương rồng, ngày mai anh sẽ mua và gửi cho em.



Thư gửi: Phan.

Từ: Yên.

Nội dung (nôm na): Người anh trai nhiều chuyện.

Đây là điều khiến em không thích nhất về anh, anh trai ạ! Em đã lớn rồi, không còn là cô bé bảy tuổi hàng xóm năm nào nữa. Em nghĩ mình cũng nên nhắc lại những dòng thư anh đã gửi cho em trước đó. Anh nghĩ sao? Về chuyện anh đã bảo em hãy tự quyết định ấy!