(iBlog.vn) Cứ tưởng tôi không thể chịu đựng được cơn đau vô hình. Cơn đau quặn lên mạnh mẽ rồi tắt ngấm. Tôi vừa thoát ra một cơn đau dai dẳng từ nhiều năm trước. Tấm gương bản ngã đã chữa cho tôi dứt khỏi cơn đau bất trị tưởng chừng như không thể.

Tôi mất ngủ triền miên! Cơn đau dằn xé phần hồn nhiều hơn thể xác nhưng sức tàn phá của nó kinh khiếp hơn nhiều. Nó làm cho đầu óc tôi tê dại, mù mờ khó nhận thức được điều gì. Không biết cái gì đúng, cái gì là sai. Nó kéo dài dai dẳng từ ngày nay sang ngày khác khiến tôi không thể tập trung suy nghĩ hay mơ mộng để viết được một bài văn. Không viết được có nghĩa là không có được đồng nhuận bút nào. Không có nhuận bút thì đừng nói đến chuyện cà kê hàng quán. Không cà kê hàng quán thì làm gì có bạn bè. Cái dây mơ rể má sự tác hại của cơn đau nó khiến tôi bị tê liệt hoàn toàn. Bạn bè hử? Không có tiền thì quên đi. Ra chổ khác ngồi hoặc “ lặn đi cho trong nước.” Đó là kinh nghiệm mấy chục năm tôi kết bạn, kết bè!

Ngoài việc bị tàn phá dung nhan nặng nề. Đó là bề nỗi. Nó còn tác hại đến phần hồn. Nó khiến thần kinh căng thẳng gây ra mất ngủ. Là tác hại vô cùng nguy hiểm. Mất ngủ khiến con người trở nên cáu gắt, u mê, thể xác rã rời. Có thể đãng trí, hay quên, trầm cảm, sa sút trí tuệ, tăng nguy cơ về bệnh tim dẫn đến đột quỵ. Không ngủ được thì rác rưởi nó tồn đọng lại vì không được dọn dẹp sạch sẽ. Nhưng có khi ngủ được, thức dậy vẫn thấy người mệt mõi, tâm thần bất an.

Tôi tự chữa bệnh mất ngủ này trước đã. Mặc kệ cơn đau hằng ngày hành hạ. Tôi ra nhà sách mua đủ loại sách về nghiên cứu giấc ngủ. Cần phải tìm hiểu vì sao thỉnh thoảng cũng có ngủ nhưng vẫn cứ lù đù, lần đần như con nghiện. A, nguyên nhân có sẵn trong sách. Có một kẻ thù đáng ngại chuyên đánh úp sau lưng tên gọi là “gốc tự do”. Nó là chất có hại được sản sinh liên tục trong cơ thể, nhất là khi thừa cơ con người bị mệt mõi, đầu óc căng thẳng được mang cái tên khoa học là Stress. Sách nói rằng Gốc tự do làm xơ hoá các bao Myelin và các đầu sợi cấu trúc tế bào thần kinh, gây tổn thương thành mạch máu, hình thành các mãng xơ vữa và tạo huyết khối, làm hẹp động mạch khiến máu bơm lên não không được đầy đủ.

t (123)

Người dư thừa chất “gốc tự do” thường có giấc ngủ không sâu. Đã vậy mỗi ngày còn bị mất đi ba ngàn tế bào thần kinh não mà không tái tạo thêm khiến cho trí nhớ bị giảm sút một cách thê thảm vì cộng hưởng với ù tai, hoa mắt do mất ngủ trầm trọng. Sách dặn dò “ Hãy dùng Anthocyamin cùng với Pterostilbene để chống lại sự huỷ hoại não của cái gọi là “gốc tự do” và tăng cường trí nhớ não”. A! Vậy là tôi hiểu rồi. Thì ra sách này làm cái công việc quảng cáo thuốc cho một công ty dược phẩm của Mỹ. Vậy thì làm đếch gì có cái sự bác học uyên thâm từ những lời khuyên dạy trong sách.

Hằng ngày tôi bị tra tấn vì những màn quãng cáo đầy rẫy trên TV. Biết bao nhiêu điều điêu ngoa, xảo trá từ quãng cáo mà ra. Nó ra rả dụ dỗ khách hàng bằng những chiêu độc địa mà những người mềm lòng dể bị sụp bẫy.

Tôi là thằng hoài nghi đủ mọi thứ chuyện. Không dể gì làm lung lay được trí não của tôi dù nó đang bị tổn thương trầm bởi cái chất mang tên “gốc tự do”. Đó là chưa nói tới ba ngàn tế bào não mất đi mỗi ngày.. Hơ hơ! Đừng có bở ăn, moi được đồng tiền nhuận bút, khó khăn lắm tôi mới kiếm được từ những bài viết của mình.