Gặp gỡ và chia ly
Ads Người người đi giày suno, nhà nhà đi giày suno! Giày nam suno chính hãng www.giaysuno.com
Ads ONECOIN là gì? Tại sao đồng tiền ONECOIN đang làm "khuynh đảo" cả thế giới?
Ads Săn vé giá rẻ mỗi ngày cùng Bay123.vn. Hotline: 0932 348 348
17/11/2015 9:05:52 | Thu Hằng | 48 lượt xem

Trung Quốc: Hai quan chức cấp cao bị điều tra về tham nhũng và hối lộ tình dục
Bật khóc giữa đêm vì lời đề nghị trắng trợn của chồng
Lỡ có thai với người đàn ông kém 10 tuổi
“Tôi thuộc loại con dâu ghê gớm có cái miệng không phải dạng vừa đâu”
Bản đồ cổ của Trung Quốc không có Hoàng Sa

(iBlog.vn) Điều tệ hại nhất cuộc đời này không phải là không có ai để yêu. Mà là đã tìm thấy một người đến với ta và khiến phần còn lại của cả thế giới trở nên dư thừa. Rồi người đó ra đi, bỏ ta lại với một thế giới mà ta chẳng còn thiết tha tìm hiểu gì thêm nữa.

Nó vẫn nhớ chính xác thời điểm đầu tiên họ gặp nhau. Ngày đầu tiên nó biết đến sự tồn tại của anh là một ngày hè năm 2011. Quả thật là bất kỳ một cuộc gặp gỡ nào trong cuộc đời này cũng đều xuất phát từ bàn tay sắp đặt của Thượng đế. Và câu chuyện giữa họ cũng không nằm ngoài quy luật này.

… . Gặp gỡ

Trời mưa tầm tã, Đoàn tàu rời sân ga đang chuyển bánh chậm chạp. Vân Khánh cố lê lết với bao gạo mẹ chuẩn bị lết mãi mới đến đc chỗ ngồi. Con bé đang mãi nhìn theo bóng dáng người cha đang đứng dưới sân ga.

– Em định mang gạo ăn đến tết à?

Một tên con trai ngồi đối diện con bé, Từ lúc lên tàu nó chả thèm để ý xung quanh. Nó ngước mắt lên đáp lại:

– ừ, thì sao?

Trời mưa càng lúc càng to, mưa tạt qua khe cửa sổ đang đóng hờ, con bé co rúm người lại bất lực với cánh cửa nó nhìn tên con trai đó với ánh mắt cầu khẩn sự giúp đỡ. Tên con trai biết ý đứng dậy kéo cánh cửa xuống giúp nó, 2 bàn tay vô tình chạm vào nhau theo phản xạ tự nhiên con bé thụt tay lại, hình như nó đang đỏ mặt.

– Anh tên gì? Con bé ấp úng

– Anh là Huy_Lê Huy, còn em?

– Em là Vân Khánh

– Em học trường gì vậy?

– Em học cao đẳng thôi

– Sao không học đại học mà lại học cao đẳng?

Gì vậy? Con bé đang nghĩ bụng để xem hắn học trường gì mà vênh váo thế kia

– Thế anh học trường gì vậy Huy?

– Anh à, anh học Dược

Thì ra là thế thôi tốt nhất là giả vờ ngủ cho xong. Nó tựa vào cửa nhắm mắt giả vờ như không bận tâm nhưng chẳng hiểu sao từ lúc nào trong đầu nó luôn hiện hình ảnh của tên con trai ngồi đối diện có lẽ vì nó vẫn luôn ấn tượng với những anh chàng học giỏi và đeo kính cận, thỉnh thoảng nó lại mở hé mắt liếc trộm hắn. Hình như hắn bị mất ngủ thì phải hắn có vẻ đang ngủ rất ngon lành. Nó có một thói quen là đi tàu nó chẳng bao giờ ngủ được. Mọi người xung quanh đều ngủ, mình nó ngồi nhìn ra cửa sổ ngắm mưa.

– Em đổi chỗ cho chị được ko?

Chị Ngồi ghế đối diện bảo nó

– Dạ, được ạ!

Bây giờ ngồi cạnh nó là tên con trai đó nhưng hắn có vẻ đang ngủ rất say sưa nên chẳng biết đến sự hiện diện của nó.

blue_you_there_by_corollary

***

Chuyện gì vậy là nó đang tựa đầu vào vai Lê Huy sao? Nó bối rối không biết làm thế nào sao lại như thế đc, rõ ràng đêm qua nó không ngủ nó chỉ nhắm mắt thôi mà nó không nhớ nó đã ngủ quên từ khi nào nữa. Ngồi dậy nó không dám nhìn Lê Huy. Mọi người xung quanh đang nhìn nó với ánh mắt dò xét. Thực sự mà nói lúc đó nó không biết giấu mặt đi đâu.

– Chưa đến đâu e, ngủ tiếp đi

Là Lê Huy. Anh ta đang nói cái gì vậy.

Có lẽ cả đêm qua để giữ cho nó có giấc ngủ ngon anh ta đã rất mệt, anh ta gục xuống bàn ngủ tiếp còn nó thì ngồi im.

4h30p: “Đoàn tàu của chúng tôi đã đưa quý khách về tới ga an toàn,cảm ơn quý khách… “Trời vẫn mưa nó đang lo cho cái bao gạo bỗng Lê Huy

– “Gạo của em à để anh mang cho”

Nó lúc đó như kẻ sắp chết đuối vớ được phao vậy

Nó nhìn Lê Huy có chút bối rối nhưng vẫn không quên cảm ơn.

Ngồi trong phòng chờ nó ngồi cạnh Lê Huy, cảm giác như 2 người đã thân quen từ lâu lắm rồi, Anh và nó lại cùng đường ra bến xe bus nên dĩ nhiên nó lại được ngồi ké xe anh. Lên xe bus nó chỉ nghĩ đến Lê Huy, anh đã để lại ấn tượng mạnh trong lòng nó. Nó cầm chặt điện thoại hình như nó đang mong chờ điện thoại từ ai đó. 20 phút trôi qua điện thoại nó vẫn im lặng nó bắt đầu cảm thấy nản lòng “tút tút tút”

– “Em về đến nhà thì nghỉ ngơi đi nhé anh về đến nhà rồi, anh ngủ 1 lát tí đi học đây”

Là Lê Huy anh ấy nhắn tin cho nó. Nó vui mừng, tim nó như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Sau ngày hôm đó nó và Lê Huy liên lạc với nhau thường xuyên, hai người họ trở nên thân thiết từ khi nào không biết nữa.

1 tuần sau nó ra bến xe đón Lê Huy. Mọi người trong phòng nó ai cũng tỏ vẻ hài lòng ra mặt với anh và dĩ nhiên nó cũng tự hào lắm. Bất chợt Lê Huy hỏi nó:

– Vân Khánh! mẫu con trai em thích là người như thế nào?

Nó ngạc nhiên với câu hỏi đó từ anh, nó muốn nói người con trai của nó chính là anh nhưng nó lại bảo”mẫu con trai em thích à: hiền lành,học giỏi, tốt bụng và đặc biệt là phải đeo kính cận”

Bất chợt Lê Huy nắm tay nó nó rụt tay lại nhìn Lê Huy vẻ lúng túng

Anh ta phá lên cười”em sợ à”

Anh đang làm cái gì vậy.

Nó tiễn anh ra bến xe. Trên đường trở về nó nhận được tin nhắn của Lê Huy

– Làm người yêu anh nhé

Lê Huy – anh ấy đang tỏ tình với nó, lúc đó nó chỉ muốn hét lên cho cả thế giới biết nó hạnh phúc như thế nào nhưng nó vẫn bình tĩnh trả lời lại