(iBlog.vn) Thứ gì quyết định tình yêu? Câu trả lời là không gì cả, hay tất cả đây?​

Sáng ngày Chủ Nhật trời nắng nhẹ, một buổi hẹn hò của chúng tôi bắt đầu như thế.

Tôi đón Sim ở nhà cô ấy, đèo cô ấy trên chiếc xe đạp màu trắng đã cũ của tôi. Dù là chiếc xe đi xuống dốc bóp phanh kêu kít kít từng hồi, lúc đạp nhanh nghe tiếng xoạch xoạch của nan hoa sắp gãy, dù là nó tồi tàn lắm rồi nhưng tôi không bao giờ bỏ nó, và Sim cũng chẳng bao giờ ngại khi đi cùng tôi trên chiếc xe như vậy.

Cô ấy vòng tay qua eo tôi siết chạy, vừa chỉnh lại tư thế ngồi vừa hỏi tôi:

– Chồng yêu, hôm nay chúng ta đi đâu?

Sim luôn gọi tôi như vậy, còn tôi thì dù ngượng nhưng vẫn lưu tên Sim trong danh bạ là “bà xã” làm cô ấy rất vui.

– Muốn đi đâu nào? – Tôi nhún vai.

– Thời tiết thật đẹp, muốn đi ăn kem.

– Được.

Chúng tôi đến quán kem hai đứa hay ăn từ nhỏ. Cô bán hàng niềm nở nhìn chúng tôi cười.

– Vào đi hai đứa, hôm nay có kem tươi đó!

Sim ăn kem rất nghịch, cô ấy chẳng bao giờ ngồi yên một chỗ, ăn kem thì càng không. Cô ấy xúc kem từ ly của cô ấy sang ly của tôi, rồi lại lấy kem của tôi bỏ sang ly của mình, sau đó trộn lên, làm cho kem nhuyễn ra. Chưa hết, cô ấy thích xin thêm hai quả sơ ri đỏ chót bỏ vào miệng ăn hết rồi phun hạt lên mặt tôi mà cười khúc khích. Những khi ấy tôi không giận, chỉ khẽ mỉm cười rồi ấn đầu Sim.

– Biết hôm nay vì sao tôi rủ đi ăn kem không? – Sim ngồi thẩn người, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tôi im lặng nhìn cô ấy, chơi với nhau bao năm, sao tôi không biết cô ấy chắc chắn lại vì chuyện tình cảm mà nảy sinh buồn phiền.

– Hôm nay anh ấy nói, anh ấy biết tôi thích anh ấy. – Sim nói như nghẹn, ngưng một lát lại nói tiếp. – Nhưng mà anh ấy cũng nói, anh ấy không thích tôi.

Không phải lần đầu tôi thấy Sim khóc, khóc vì tên con trai đó. Người mà Sim thầm thích suốt bao năm nay, người mà từ trước giờ chỉ coi Sim là em gái.

Tôi vỗ vai Sim, xúc một thìa kem, Sim liền há miệng ra. Tôi và Sim bật cười, cô ấy đã khá hơn. Tôi biết.