Dừng lại và ôm lấy nhau
Ads Người người đi giày suno, nhà nhà đi giày suno! Giày nam suno chính hãng www.giaysuno.com
Ads ONECOIN là gì? Tại sao đồng tiền ONECOIN đang làm "khuynh đảo" cả thế giới?
Ads Săn vé giá rẻ mỗi ngày cùng Bay123.vn. Hotline: 0932 348 348
28/11/2015 8:00:29 | Thu Hằng | 147 lượt xem

Chồng sắp cưới phũ phàng chối bỏ mẹ con tôi để lấy một cô gái Tây
Bố vợ gài bẫy thử lòng con rể và cái kết đẫm nước mắt
30 Tết năm ngoái, vợ chồng tôi lầm lũi dắt díu nhau ra đường
Trái đắng người đàn bà rơi vào cơn “say tình”
Phụ nữ khi yêu, muôn đời vẫn dại

(iBlog.vn) Một câu chuyện viết cho những người bạn của tôi. Đây không phải tình yêu giữa hai người, mà là của bốn người. And we understood, we’d never be alone! Thành phố hiện đại này là khởi nguồn của cô độc và tình yêu. Hãy cứ tin là như vậy.

5:00.

Ở một nơi xa xôi nào đó, cách thành phố phương bắc này ước chừng hơn hai trăm cây số, có một người đã gọi điện cho cô. Lúc ấy bên ngoài trời vẫn còn rất tối, không khí lạnh cứ thốc vào chăn như gió. Cô liên tục cong người lại, trả lời điện thoại bằng một giọng ngái ngủ:

“Gì thế?”

Người kia nói:

“Bao giờ mày về.”

“Tháng sau.” Cô uể oải.

“Con điên, tao có rất nhiều chuyện muốn kể cho mày nghe.” Người đó nói giọng không vui.

Nhưng cô đang rất buồn ngủ, nên chỉ có thể trả lời rằng: “Tháng sau nhé.”

“Được!”

“Vậy tao ngủ tiếp đây.”

Cô ngắt điện thoại, vùi đầu vào chiếc chăn ấm áp của mình.

Thành phố phương bắc vẫn chìm ngập trong bóng tối.



Và chúng ta sẽ bắt đầu sự kể lể dài dòng từ bây giờ. Tất cả những cô đơn sẽ được giãi bày như một lời thú tội. Lúc đó họ vừa trải qua một mùa đông, vừa trải qua lần đầu gặp nhau đầy bỡ ngỡ.

Cuối cùng thì, mùa xuân cũng đã tới.

sleeping_flowers_by_annao_photography-d8j84vd



Phương bắt đầu kinh doanh mỹ phẩm với người anh trai của mình vào khoảng năm tháng trước. Vốn bỏ ra cũng khá nhiều, việc PR cũng mất khoảng một tháng trời, cậu ta liên tục kêu ca về việc bản thân không có thời gian để hẹn hò nữa.

Ngoài đi học ra, công việc Phương thường làm là đi lấy hàng, thanh toán, post ảnh lên page của shop mỹ phẩm và ship hàng. Cậu ta bận rộn, luôn luôn là như thế. Và tất nhiên, trong sự bận rộn vẫn không thể thiếu các chàng trai.

Phương là một người có ngoại hình khá ổn, ăn mặc thời trang. Cậu ta là người khá nhạy bén và nhạy cảm, thuộc mẫu người của rất nhiều người đồng giới. Một số trong đó đã inbox cho Phương, có người còn là nghệ sĩ nổi tiếng. Câu chuyện mà họ nói thường là mong muốn một cuộc gặp mặt với Phương, những lời tán tỉnh rất hiện thực. Tuy nhiên, trong lòng Phương hiểu rõ, thực ra họ chỉ là những kẻ giàu có đang muốn tìm chút niềm vui nho nhỏ mà thôi.

Cậu gửi một icon mặt cười cho người đàn ông đang cùng nói chuyện. Họ cùng nhau chọn một quán cà phê sang trọng nào đó trong thành phố và hẹn gặp. Thời gian là vào lúc tám giờ tối. Lúc ấy Phương nghĩ mình rảnh, cũng là lúc mà cậu không muốn ở một mình. Cậu ta rất sợ cô đơn và sự chờ đợi. Cho nên cậu hy vọng anh ta sẽ không tới trễ.



Hạnh bắt đầu tìm được công việc hợp với ngành mà mình đang theo học, làm cộng tác viên cho một tờ báo mạng. Cô làm cho ban phóng sự. Công việc của cô khá bận rộn, hầu như là kín cả tuần. Cô ta phải đi tìm đề tài, rồi lấy một chủ đề trong đề tài đó để làm phóng sự. Trưởng ban yêu cầu nó phải thật mới lạ, có tính thời sự…Điều đó khiến cô ta rất mệt mỏi.

Một buổi sáng, Hạnh nhận được cuộc điện thoại của trưởng ban, anh ta nói cô phải đến tòa soạn ngay lập tức.

Trước bàn làm việc, trưởng ban ngẩng đầu lên nhìn Hạnh. Sau đó anh nói:

“Cô cầm máy đến phố Cổ quay giúp A cái phóng sự.” Từng câu từng chữ đều rất tự nhiên, không hề vấp váp. Nói xong anh ta lại cúi xuống làm việc tiếp.

Hạnh uể oải đáp lời, rồi nhanh chóng phóng xe đến phố Cổ.

Thêm một điều cần phải nói về công việc của cô nữa, rằng: Hạnh đang có cảm giác mình là cộng tác viên kiêm chân sai vặt…không công cho cái tòa soạn chết tiệt này!



Phượng đã thi đỗ đại học, cô ta bắt đầu những ngày tháng sinh viên đầu tiên chậm hơn mấy người bạn của mình tận một năm. Ngày đầu tiên tới thành phố này, cô ta thậm chí còn không biết đi xe bus. Tuy nhiên, cô vẫn rất hứng thú với những tháng ngày sinh viên sắp tới.

Vừa ra khỏi bến xe, cô bắt đầu lên Facebook, vào trang cá nhân của một người và post lên trên tường nhà người đó một dòng chữ: “Tao lên rồi!”

Người bạn của cô lúc đó đã đọc được, nhưng im lặng.

Phải đến khoảng hai ngày sau, Phượng mới nhận được một thông báo từ người bạn của mình. Cô ta đã like dòng trạng thái đó!



Cuộc sống tiếp diễn như một dòng chảy, và họ đang trôi trong dòng chảy đó. Thành phố phương bắc vừa trải qua một đợt nóng khủng khiếp, đã có người phải viết nhạc về thời tiết trong khoảng thời gian này. Giờ đây, đất trời đang chuyển dần sang Thu. Những cơn mưa ẩm ương và bất chợt, nhiệt độ không khí có lúc giảm xuống đột ngột khiến mọi người không kịp thích nghi. Tuy nhiên, những người bạn của cô không có thời gian để ý đến điều đó. Họ đang bận rộn với chính cuộc sống của mình.