Mây kéo về, nhưng không khí chẳng có chút gì gọi là muốn mưa cả, đám hoa súng kiệt quệ với cái nắng oi ả, trú tạm dưới gốc liễu là một đứa con gái, đang bâng quơ điều gì đó nên nhìn chằm chằm con sâu đang cố gắng khều lớp đất.
Chẳng có ai đến, nó ngồi một mình ở đó, chu miệng hút chai nước chậm chạm
– Alô, ờ, ờ….
Như thế này thì còn làm ăn gì, nó gật gù kiểm tra lại đống tin nhắn, họp nhóm nhưng không ai đi cả,bận bận bận, đứa nào cũng có lí do chính đáng, thời gian chỉ còn lại một tuần.
Hai ngày trước.
Nó đang hí hoáy nhét miếng thịt cá béo ngậy, thơm lừng vào miệng, đang xem truyền hình thực tế về anh Dương Dương yêu quý, kể từ khi bộ phim ” Thiếu nữ toàn phong” kết thúc, thì cô bạn gái vô cùng xinh đẹp, trắng hồng của nó gọi tới:
– Mày không đi sinh hoạt hả?
– Ơ, tao đi học tiếng anh vừa về, lại có thông báo gì hả?
– Lên trang lớp mà xem đi, xem xong đừng ngất nhé, à xem có tên tao không rồi nhắn tin cho tao nhé?
– Um, được, được.
( Nếu biết trước điều kinh khủng sẽ tới tôi thà ăn cho xong hộp cơm, chứ nhất định không chịu bỏ đi như vậy, trời đánh tránh miếng ăn, sớm không gọi, muộn không gọi, đúng lúc quá ý mà).
Trang facebook của lớp
San San (Bí thư): Thông báo: Tớ vừa đi họp trên khoa về, nhận được công văn như sau:
1. Để hướng tới lễ kỉ niệm hai trăm năm mươi năm ngày sinh đại thi hào Nguyễn Du, mỗi lớp đều phải tổ chức cuộc thi tìm hiểu về tác giả và tác phẩm Truyện Kiều, hình thức như sau:
– Mỗi lớp chia thành ba nhóm, mỗi nhóm ba mươi người
– Các phần thi:
+ Chào hỏi ( giới thiệu tên nhóm, các thành viên trong nhóm…)
+ Trả lời trắc nghiệm ( chọn đáp án đúng)
+ Tự luận ( chuyển thể đoạn trích Thề Nguyền, dưới góc nhìn hiện đại)

2. Tớ chia nhóm như sau:
– Nhóm một bao gồm các bạn :a..g…x..h…, ( là đội được tuyển chọn để thi giữa các lớp với nhau), bạn Vũ Thị Thoa là nhóm trưởng
-Nhóm 2 bao gồm : b…c…d.. , bạn Trương Linh là nhóm trưởng
– Nhóm 3 bao gồm:e…s…q…, bạn Vũ Phương là nhóm trưởng

3. Các bạn nhóm trưởng liên hệ với thành viên trong nhóm, cùng chuẩn bị đáp án trắc nghiệm theo hệ thống câu hỏi trong file đính kèm, yêu cầu các bạn nhóm trưởng ghi lại lịch hoạt động nhóm, kịch bản chuyển thể.

Tâm trạng hưng phấn bao nhiêu thì lúc này đây, mặt nó méo mó kinh dị bấy nhiêu, tại sao lại là nó? nó có biết làm cái gì đâu? sao lại cho nó là nhóm trưởng? Nhóm ba,nhóm ba. Nó đọc đi đọc lại dòng chữ dài loằng ngoằng,phải làm gì bây giờ! Nó vùi mặt vào đôi bàn tay , cong queo, ngắn củn run rẩy: Một nhóm cá biệt, làm thế nào để thống nhất được? Ai sẽ viết kịch bản? Ai sẽ là Kiều????….hàng ngàn câu hỏi, cứ nối nhau chạy trong đầu nó, nhiệm vụ này sao mà nặng nề vậy? Một cái lớp, chín mươi ba người, tại sao không cho người khác làm nhóm trưởng?. Sáng hôm sau đi học, cô nhắc nhở việc chia nhóm để làm bài tập, cô mang danh sách lớp, đọc theo vần rồi lại ( tóm) nó, à không, chỉ định nó là nhóm trưởng nhóm bốn, rồi đọc câu hỏi…kế tiếp là thông báo về lịch giảng ngày giảng….Nó,nằm kiệt quệ vùi đầu vào gối: ” Kiếp trước có mắc nợ cái gì không mà bao nhiêu việc dồn vào cùng lúc như thế này???”, Nó sắp khóc, việc vốn to đùng như thế, nhưng chẳng có ai giúp được nó, trong nhóm thì mỗi đứa một tính, phần lớn lại không ưa nhau, ngay cả bản thân nó khi nhận việc này cũng không thoải mái ( nỗi bi phẫn lớn nhất của người con gái là bị bạn thân, cướp đi người yêu thương ngay trước mắt mà không thể làm được gì, và thú vị khi bạn ấy lại được ở cùng nhóm với mình, hận thù sẽ làm mờ mắt kẻ lí trí). Thở dài, thở dài, ngao ngán nó bò dậy, bật đèn bắt đầu hì hục lôi quyển sách mà nó đã lượm từ đống rác về, đúng vậy, họ ném tác phẩm đó vào đống rác, nếu nó không xót xa thò tay vào chiếc bao đó thì có lẽ giờ này cuốn sách đã trở thành phế liệu. Đầu nó mường tượng ra cảnh Thúy Kiều ở thời hiện tại, ( có chút giống với phim ngắn “Gửi cho anh”)…Kịch bản phần chào hỏi nó cũng hình thành, nhưng đây là phần bí mật,bởi vậy nó đã âm thầm chuẩn bị.