(iBlog.vn) Như hàng năm, vào một ngày Chủ nhật gần cuối tháng 12, lớp 12A lại họp lớp… Thế mà bẵng cái, thời gian trôi qua thật nhanh, những cô cậu học trò tinh nghịch năm nào giờ đã trưởng thành hết cả…

Mỗi người làm một ngành nghề, ở những nơi khác nhau, có người vào Nam ra Bắc, có người sống và làm việc ở nước ngoài… Song, như thường lệ, mỗi năm một lần, họ tụ tập trong nhà cô giáo chủ nhiệm cũ, cùng nhau ôn lại những kỉ niệm, kể cho nhau nghe những gì mình làm được năm vừa qua và dự định cho năm tiếp theo… Như những đứa con về thăm mẹ, quanh cô chủ nhiệm, họ vẫn như những bầy chim non…

1017641_201502770010429_788433573_n

Mới 8h sáng, ngoài cổng đã í ới tiếng gọi, cô Phúc chủ nhiệm vội vàng ra mở cửa, học sinh lớp 12A năm nào ùa vào ôm cô, hỏi thăm tíu tít, đứa khóc đứa cười, còn cô cũng vui mừng khôn xiết… Mọi người ùa vào nhà ngồi xung quanh cô. Họ nói chuyện rôm rả, cô Phúc tranh thủ ngồi nhìn lại những gương mặt học trò thân quen… vẫn là Hồng Hoa, cô bí thư nhanh mồm nhanh miệng đứng lên tập trung lớp rồi nói:

– Thông báo cho mọi người một tin sốt dẻo nhé… Tháng sau, lớp trưởng lên xe hoa!

Mọi người ồ lên kinh ngạc, Thu Phương – cây văn nghệ của lớp bĩu môi:

– Con Hoa lại chém gió, mọi người đừng tin. Gì chứ bảo tháng sau cái Hoa lấy chồng tao còn tin, bảo lớp trưởng lên xe hoa, tao tin không nổi!

– Chém gió hay không, cứ đợi lớp trưởng đến thì rõ – Hoa vênh mặt nói.

Lớp bắt đầu ồn ào xì xào, mọi người vui vẻ nói chuyện về chủ điểm “nóng” ấy, Hồng Hoa bèn tinh nghịch đưa ra một gợi ý:

– Hay là thế này nhé, mọi người cùng đặt cược, bên nào thua thì hôm nay chi tiền mua gà để về nấu lẩu, đồng ý không nào?

Mọi người vui vẻ hưởng ứng… Từ trước đến nay, Hồng Hoa vẫn hay liến thoắng và khao tin vịt, thế nên lần này, phần đa số vẫn đặt cược vào phía Thu Phương. Nhìn đồng minh ở phe mình ít ỏi, Hồng Hoa cười ranh mãnh:

– Chúng mày đúng là chả hiểu gì hết. Thế tao hỏi nhé? Sao chúng mày không tin lớp trưởng lên xe hoa? Bây giờ con gái lớp mình cũng ngấp nghé 26 tuổi rồi, vài đứa cũng “chống lầy” rồi đấy thôi…

– Thì mày biết rồi còn gì – Mạnh lên tiếng – Lớp trưởng là gái ngoan, lại đẹp… Từ trước đến giờ, là cô gái xinh đẹp duy nhất không dính scandal “tình ái” gì hết. Hơn nữa lại thông minh giỏi giang… Vả lại từ đợt đi học đến giờ, đã thấy nàng yêu ai đâu…

Mọi người phá lên cười vì sự phân tích của chàng Mạnh, đúng là Mạnh nói không hề sai… Thế nên mọi người lại càng ngóng lớp trưởng đến, để phân định rõ xem Hồng Hoa chỉ là “chém gió” hay sự thật đúng là vậy.

Không cần đợi lâu, ngoài cổng lại có tiếng í éo gọi cửa, một tốp gần chục người đến, trong đó, vẫn là nổi bật lớp trưởng Phương Liên, tươi cười ôm hoa… Cô Phúc đi ra mỉm cười mở cửa đón học trò cũ của mình, lại là hỏi han tíu tít… Xong dường như vì sốt ruột, Hồng Hoa nhanh nhảu nói chen vào:

– Lớp trưởng ơi, giải đáp hộ cái thắc mắc này đi, xong có gà ăn bây giờ đấy.

– Đúng đấy – Thu Phương cũng nói chen vào – Con Hoa nó nói tháng sau lớp trưởng lên xe hoa, có đúng không thế?

Và rồi cả lớp cũng lao nhao hỏi thăm, cô Phúc mỉm cười vì độ ồn ào của mấy đứa trẻ vẫn thế… Cứ như buổi sinh hoạt lướp cuối tuần vậy. Cô bèn nhẹ nhàng nói với học trò của mình:

– Thôi nào, các em cứ bình tĩnh để lớp trưởng còn thở đã chứ! Chắc đi đường xe nên mệt rồi… Vào nhà đi, cô rót trà cho mấy đứa rồi tha hồ mà tâm sự.

Phương Liên – Cô lớp trưởng xinh xắn mỉm cười, lộ hai má lúm đồng tiền tròn xoay, cùng cô và các bạn bước vào nhà. Đợi trả nước xong xuôi, mọi người quây quần bên bàn uống nước, cô Phúc bèn hỏi việc làm lụng, học hành, công việc, gia đình của từng đứa. Có vài đứa năm vừa rồi cũng có bước thăng tiến trong công việc, có những đứa thì mở ra được những hướng đi mới, một số đứa mới lập gia đình hoặc sắp có con… toàn là tin vui cả. Cuối cùng, chủ đề mong đợi mà mọi người đem ra cá cược cũng được cô Phúc mở màn:

– Nào, còn Phương Liên, nghe Hồng Hoa nói, tháng sau em lên xe hoa, có đúng không?

Cả lớp im lặng cùng nhau đổ dồn ánh mắt về Phương Liên, cô bạn lớp trưởng gật đầu khẽ, ánh mắt ngời lên niềm vui: ”Thưa cô, vâng ạ! Sang tháng em lấy chồng rồi. Hôm nay họp lớp, em cũng mang thiếp mời, mời cô và các bạn đến dự ngày vui của em.”

Cả lớp ồ lên kinh ngạc, Hồng Hoa đắc thắng nháy mắt với Thu Phương, còn cô Phúc nắm chặt tay Phương Liên, ánh mắt sáng lấp lánh như có ý chúc mừng cô học trò nhỏ. Hồng Hoa vui vẻ quay sang hỏi:

– Mà chàng trai tuyệt vời nào lọt vào mắt xanh của lớp trưởng đấy nhỉ?

Phương Liên e thẹn, mọi người cũng nhao nhao hỏi và khen ngợi Hồng Hoa vì câu hỏi như là “gãi đúng chỗ ngứa”, ai cũng tò mò xem chàng trai mà Phương Liên chọn – một cô gái khá kĩ tính trong vấn đề yêu đương.

Phương Liên mỉm cười nói:

– Chẳng giấu gì mọi người, mọi người cũng biết anh ấy đấy. Anh ấy hơn Liên hai tuổi, chính là anh chàng tông xe máy khiến Liên bó bột nằm ở viện suốt cả tháng đấy.

– Không phải chứ? – Không ai khác, chính Hồng Hoa là người thốt lên – Có phải cái anh chàng mà bị tao mắng xơi xơi vì đâm vào mày không?

– Ừ, đúng đấy – Phương Liên đáp lại tinh nghịch.