Một lần, lên tàu để quay lại thành phố đang theo học, tôi vô tình gặp một người đàn ông mà vì anh ta, suýt chút nữa tôi nghĩ, mình đã phạm sai lầm. Công việc của anh ta cũng gần giống với tác giả Bắc Hải, lúc nào cũng vào Nam ra Bắc thường xuyên. Anh ta làm việc chính ở trên tàu, mỗi thánh sẽ có 4 lần, trong 4 ngày đi từ Nam ra Bắc và ngược lại.

Lần đó, khi đang loay hoay vì không thể ngủ được thì bỗng có nhiều người đi qua hàng ghế chỗ tôi đang ngồi. Và thế là tôi mở mắt thì hoá ra là những anh nhân viên làm trên tàu đi ngang qua. Trong số đó có một người đàn ông cứ luôn miệng hỏi hết người này đến người kia “Có gì ăn không? Đói bụng quá!”.

chuyen-tau-nhanh-nho-doi-cua-toi5-blogtamsuvn
Và cứ thế chúng tôi ngồi cạnh nhau suốt đêm đó cho đến khi tàu vào ga (Ảnh minh họa)

Thấy tôi, anh ta cũng hỏi nhưng rồi tôi lắc đầu và tiếp tục nhắm mắt. Và anh ta bảo tôi: “Ngủ đi, sao chớp mắt hoài vậy.” Tôi cũng không để ý lắm, nhưng lát sau bỗng nhiên anh ta ngồi ở ghế đối diện tôi. Vì tàu ít khách mà lúc đó lại là 1h sáng nên mọi người trên tàu hầu như đã ngủ hết. Còn tôi thì không sao chợp mắt nổi. Và thế là anh ta bắt chuyện với tôi.

Lúc đầu tôi cũng không mấy hứng thú vì đang mệt trong người, rồi bỗng nhiên anh ta kéo tôi qua ngồi cạnh. Những câu hỏi vu vơ của anh ta: “Em đi đâu? Tên gì? Bao nhiêu tuổi?” và tôi cũng trả lời nhưng tất cả thông tin đều là giả. Tuy nhiên, bất ngờ là anh ta lại nhận ra tôi là đồng hương. Và qua những gì anh ta kể tôi cũng biết chắc 2 chúng tôi quả thực cùng quê.

Anh ta không giới thiệu với tôi tên và thông tin cá nhân. Nhưng nhìn tấm bảng tên đeo trên áo thì tôi biết anh ta là phó tàu. Anh ta kể với tôi những kỉ niệm khi còn ở quê vì bây giờ cả gia đình đã chuyển vào Sài Gòn sống. Tôi cũng chăm chú nghe cho đến khi anh ta đề nghị: “Mình làm người tình bí mật em nhé”.

Quả thật tôi có chút bối rối, anh ta không hề giấu chuyện đã có bạn gái và cũng nói là không quan tâm đến việc tôi có người yêu hay chưa. Chỉ cần tôi trả lời “Có” hay “Không” thôi. Chắc con tim tôi đã đập lỗi nhịp vì khi đó tôi đã gật đầu đồng ý một cách vô thức dù biết sự thật.