Học hết cấp 3 tôi đi đỗ vào trường Luật, với ước mơ sau này làm Luật sư giỏi. Rồi những ngày xa quê lên Hà Nội học, tôi gặp anh. Lúc đó anh đang làm cho một công ty tư vấn tài chính, hơn tôi 7 tuổi. Chúng tôi quen nhau do một người bạn giới thiệu và đến với nhau thật tự nhiên. Cứ như thế, chúng tôi bên nhau trong suốt những năm tôi làm sinh viên và hứa hẹn sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc gia đình sau khi tôi ra trường.

Quen nhau được 2 năm thì tôi trao cho bạn trai thứ quý giá nhất của người con gái. Sau vài lần quan hệ, tôi không may dính bầu trong khi đang là sinh viên năm cuối.

Cùng thời gian đó, chuyện con cái, chuyện cưới xin khiến tôi hoang mang chưa biết giải quyết thế nào thì lại gặp tin sét đánh. Anh bị công an bắt vì vi phạm một hợp đồng kinh tế nào đó và làm thiệt hại công quỹ. Trời đất đảo điên, tôi quay cuồng với một loạt các thông tin hỗn loạn, vừa sợ hãi, vừa lo lắng cho tương lai của anh và tôi. Cứ ngỡ chỉ vi phạm ở mức độ nhẹ ai ngờ bạn trai lĩnh mức án 3 năm tù giam.

ban-trai-cu-blogtamsuvn

Yêu anh ấy, tôi có cảm giác rất quen thuộc và thân thiết, như thể chúng tôi vốn biết nhau từ lâu. (Ảnh minh họa)

Chết lặng trước lời tòa tuyên án, tôi như bơ vơ giữa cuộc đời vì hụt hẫng. Ngày anh chính thức nhận mức án phạt, cũng là ngày tôi quyết định bỏ con vì tôi biết mình không đủ dũng cảm để đối diện với sự thật này.

Tôi biết nếu quyết tâm sinh con ra, cũng sẽ không cho con được một cuộc sống hạnh phúc đủ đầy. Sau khi giải quyết xong chuyện con cái, tôi có vào trại thăm anh, khỏi phải nói anh giận và hận tôi thế nào. Tôi cũng kiệt sức và không còn muốn níu kéo tình yêu nơi anh. Vậy là từ đó, chúng tôi chính thức chia tay.