Tôi năm nay đã 33 tuổi, độ tuổi thật sự trưởng thành và chín chắn của người đàn ông. Tôi đã từng có một cuộc hôn nhân khá hạnh phúc và êm ấm nhưng vợ trước của tôi bị buồng trứng đa nang và không có khả năng có thai.

Là con trai duy nhất trong gia đình, trách nhiệm sinh con để “nối dõi tông đường” đè nặng lên vai tôi.

Vì không thể có con nên dù rất đau lòng, vợ trước của tôi đã chấp nhận giải phóng cho chồng để tôi có thể tìm được người mới thích hợp hơn. Trước áp lực từ phía bố mẹ, cuối cùng tôi cũng phải ly hôn với cô ấy.

Phải mất gần một năm tôi mới nguôi ngoai chuyện cũ và dần mở lòng để tìm hiểu người khác. Bố mẹ tôi cũng có ý giục tôi tìm vợ mới vì ông bà rất nóng lòng được bế cháu.

Trong một lần đi cà phê với bạn, tôi tình cờ gặp được Thư, cô bé sinh viên mới tốt nghiệp ra trường. Tôi dễ dàng chinh phục cô gái đáng yêu ấy và đưa Thư về ra mắt gia đình sau ba tháng quen nhau.

Bố mẹ tôi cũng hài lòng về Thư. Mẹ tôi còn đặc biệt “chấm” Thư vì tính cách ngoan hiền và có “tướng mắn đẻ”. Hai cụ còn ra chỉ thị cho tôi “phải có bầu rồi mới cưới” vì sợ Thư cũng như vợ trước của tôi thì nhà tôi chỉ có đường “tuyệt tự”.

Tôi không đồng tình với suy nghĩ của bố mẹ, tôi không muốn biến Thư thành “máy đẻ” nhưng thất bại từ cuộc hôn nhân trước và cũng không muốn bố mẹ phải lo lắng nhiều nên tôi đã đồng ý với hai cụ.
Ads Ai cũng học Đại học qua mạng. Còn bạn?
Ads Thuỷ Tiên chia sẻ tuyệt chiêu đảm bảo mi dài và cong sau 7 ngày
Ads Nguyên nhân và phương pháp giảm đau bụng kinh

Thư là một cô gái dịu dàng và chiều người yêu. Khi tôi gợi ý với cô ấy về chữ X thứ ba, lúc đầu cô ấy không đồng ý nhưng tôi bảo “nếu không cho là không yêu anh rồi” và giả vờ thất vọng lên xuống, cô ấy đành chiều theo.

ton-thuong-blogtamsuvn

Tôi đã làm tổn thương người tôi yêu.

Tôi là một người đàn ông khoẻ mạnh bình thường, tôi đã đi khám và hoàn toàn không có vấn đề gì nên mãi Thư không có thai tôi cũng khá lo lắng. Tôi cũng không muốn gia đình mình mãi vắng tiếng trẻ thơ, lẽ nào Thư cũng…Chúng tôi gần gũi được chừng hai tháng thì bố mẹ tôi bắt đầu sốt ruột vì Thư vẫn chưa có thai. Tôi không hề sử dụng bất kỳ biện pháp phòng tránh nào khi bên Thư. Tôi cũng bảo với cô ấy cứ “thả” vì nếu có em bé sẽ cưới, tôi là người đàn ông trách nhiệm, tôi sẽ không chạy làng.

Buổi tối hôm đấy nhà tôi có giỗ, Thư cũng sang nấu cỗ và dọn dẹp giúp nhà tôi. Vì khá nhiều việc nên Thư mệt và ở lại nhà tôi nghỉ ngơi (Thư cũng thường ở lại nhà tôi vì bố mẹ tôi muốn tạo điều kiện cho hai đứa thân mật). Sau khi thấy Thư ngủ, tôi xuống nhà uống nước thì bố mẹ gọi lại nói chuyện.

Mẹ tôi đi thẳng vào vấn đề chính: “ Sao hai đứa làm gì mà mãi chưa có bầu thế?”. Tôi cũng đâu biết làm sao, bọn tôi không hề phòng tránh gì nhưng vẫn chưa “trúng thưởng”, tôi cũng sốt ruột không kém. “Hay là nó cũng “điếc” như cái Hoa?”. Bố tôi cũng lo lắng không kém(Hoa là vợ trước của tôi).

Tôi vò đầu bứt tai không biết nói sao, cả nhà tôi tranh luận thêm một lúc nữa thì tôi lên lại phòng. Lúc vào phòng, Thư đang ngồi trên giường mặt thất thần. Tôi ngạc nhiên vì lúc xuống nhà tôi thấy cô ấy đã đi ngủ rồi.

“Là thật à anh? Mọi chuyện anh và bố mẹ anh vừa nói có thật không anh? Cả n hà anh đang xem em là cái máy đẻ đấy à, sao mọi người có thể làm thế với em?”, Thư vừa khóc vừa nói với tôi.

Tôi hốt hoảng giữ tay người yêu, không ngờ chuyện nhà chúng tôi vừa nói cô ấy đã nghe thấy hết. Thư giằng tay tôi ra và lao ra khỏi nhà tôi. Tôi chạy theo cô ấy cũng không kịp. Giải thích gì đây khi chính tôi cũng có ý muốn “thử” cô ấy, tôi đúng là thằng đàn ông không ra gì.

Gần một tuần sau Thư chủ động gọi điện cho tôi sau khi cả tuần chặn liên lạc. Cô ấy hẹn tôi ra ngoài nói chuyện. Tôi chưa kịp xin lỗi thì cô ấy đã lên tiếng trước, cô ấy muốn chia tay vì không thể chấp nhận được chuyện mà tôi và gia đình đã làm với cô ấy.

Còn chuyện mang thai, dù tôi không phòng tránh và muốn cô ấy “thả” nhưng Thư vẫn chưa muốn có con nên vẫn duy trì uống thuốc tránh thai mà tôi không hề hay biết. Thư nói cô ấy không muốn gặp lại tôi và gia đình thêm một lần nào nữa dù tôi đã xin lỗi và xuống nước hết mực.

Nhìn Thư bỏ về, tôi ngồi ngơ ngẩn trong quán cà phê. Chỉ vì công cuộc “có em bé” này mà tôi đã làm tổn thương người con gái tôi yêu. Tôi nên làm gì mới đúng đây, nên buông tay Thư để cô ấy tìm hạnh phúc mới hay cố gắng níu giữ người con gái mà tôi đã tổn thương?

View more random threads: