Mùa Thu lãng đãng yêu thương. Trời đã biết se lạnh, và đã biết nắng tan cuối mỗi chiều tà. Có bàn tay ai vô tình chạm nhau trên phố lạ. Có đôi mắt ai vô tình nhìn nhau lung túng đến xiêu lòng. Có trái tim ai bắt đầu nặng dần những nhớ nhung. Em bỗng thấy cô đơn tràn qua bàn tay nhỏ, chẳng hiểu vì sao lại thừa thãi đến lạ lùng.

Tháng Mười rồi, nỗi buồn giăng đầy từng con phố. Bầu trời xám xịt như chuyện tình cảm của chúng mình. Tháng Mười nhắc nhở mùa thu đã vơi đi quá nửa.

Hay là mình yêu nhau nhé, để bàn tay được nắm chặt lấy bàn tay, để tháng Mười không còn cô đơn. Chúng ta sẽ nắm tay đi qua những con phố mùa thu gió lạnh mỗi tối, nắm tay nhau đón chờ một mùa đông ấm áp – một mùa đông em bên anh hạnh phúc và yêu thương.

thang-muoi-roi-hay-la-minh-yeu-nhau-di-anh-blogtamsuvn

Mùa Thu lãng đãng yêu thương. Trời đã biết se lạnh, và đã biết nắng tan cuối mỗi chiều tà. (Ảnh minh họa)

Hay là mình yêu nhau nhé, để trái tim thôi không còn loạn nhịp, để tháng Mười không còn biết dỗi hờn. Tháng Mười cũng chẳng dài hơn những tháng khác trong năm, em muốn yêu anh qua thu sang đông rồi về xuân và đến hạ, em muốn được anh yêu suốt bốn mùa luân chuyển.

Chúng ta cũng qua rồi cái thời con trẻ mà chơi trốn tìm, đuổi bắt. Em mệt mỏi khi phải đuổi theo anh, nên bây giờ em quyết định dừng lại. Mình dừng lại để đợi nhau, để yêu nhau và cùng sánh bước đi đến hết con đường đời. Đừng nói em viển vông, bởi cuộc sống sẽ thật nhạt nhẽo khi ta không biết yêu thương, càng phí hoài khi tuổi trẻ chưa một lần được hết lòng với trái tim.