Mùa đông lạnh với những cơn gió buốt, cái lạnh như cắt da thịt khiến trái tim đang bị tổn thương càng thêm đau đớn. Chính em, đang đau đớn vì mình đã lẻ loi, vì người em tin yêu đã thuộc về kẻ khác. Cảm giác ức nghẹn nơi cuống họng và bất lực vì sự chua ngoa của người đàn bà khác (không phải em), bất lực trước lòng tham của anh. Sự lưỡng lự trong anh khiến em đau đớn ra đi. Chia tay anh để lòng tự trọng của em còn nguyên vẹn. Một đứa con gái như em chưa bao giờ thất bại trong học hành thi cử, chưa bao giờ sống sai cái gọi là đạo lý… thế nên tình yêu với em thật thiêng liêng, tình yêu đó tuyệt đối thủy chung luôn hướng về anh và hi sinh tất cả. Chỉ vì anh – người em tin và yêu.

Nhưng niềm tin đã vụn vỡ khi em thấy sự thật mà bao người thấy. Em đã không nghe vì lòng em quá đỗi tin và thương yêu anh. Vậy mà ngày em hớn hở lên thăm anh, trên tay mang chiếc bánh chưng để bày cúng. Tết đến rồi em muốn anh thật bất ngờ vì đó là thành quả của em – chiếc bánh chưng chính tay em gói gém. Hạnh phúc ở đâu khi ngôi nhà mà chúng ta bao lần nói về tổ ấm mà anh và người tình thứ hai chung đụng.

mat-tung-tim-blogtamsuvn

Em là người tình thứ mấy? Sự thật này sao em chấp nhận được. Đã từng lên kế hoạch cho một đám cưới, đã từng tha thứ khi anh và người cũ vẫn còn liên lạc… nào ngờ tất cả là dối trá từ anh. Cho dù anh đã giải thích ngàn lần, tình yêu anh dành cho em là duy nhất. Vì vẫn còn liên lạc công việc nên anh không thế cắt đứt. Em đã tin điều đó cả ngàn lần cho đến khi trái tim em như khô cứng. Em không còn là chính em. Sự vô tư, nhí nhảnh nay đâu rồi, em yêu trong nước mắt và ghen tuông. Đó là hi sinh cuối cùng cho anh. Quá đủ rồi. Tình yêu em cho đi vô điều kiện và nhận lại những dối trá đớn đau. Một thời gian dài chịu đựng với em là quá sức. Em đã quá bất hiếu với mẹ cha khi chỉ sống vì anh.

Đau đớn! Em vô cùng đau đớn khi xa nhau, những nỗi nhớ về anh trong từng lời hát, từng con đường, kỷ niệm hiện về khiến em muốn tha thứ và về bên anh thêm lần nữa. Phút cứng rắn khi anh tìm kiếm, khi anh hát trong phone “Người yêu hỡi ngàn lần xin tha thứ…”, anh khóc trong nước mắt vì em vì nỗi nhớ xa em, hay vì từ nay anh mất em vĩnh viễn. Không như ngàn lần trước đúng không anh? Em không quay về và thứ tha nữa. Anh như điên dại khi tìm được nơi ở mới của em, chỉ cầu xin gặp mặt lần cuối. Em trốn tránh vì sợ trái tim mình mềm yếu, em lạnh lùng để tan nát tim anh, để anh bỏ cuộc. Và ngày đó cũng đến, anh không tìm gặp mà nhắn tin anh lấy người phụ nữ khác để quên em, để ngăn nỗi nhớ về em và anh quá mệt mỏi với cuộc sống. Hơn ai hết em hiểu tâm trạng đó, hiểu được cách tìm quên khi yêu một người khác. Và em cũng làm vậy, để không còn thời gian cho anh, không còn phút giây nào khổ sở vì nhớ anh.

Hãy bình yên với cuộc sống mới không em, và em chắc chắn sẽ hạnh phúc. Em đã mạnh mẽ gấp ngàn lần. Giờ đây không nỗi đau nào em gục ngã cả vì với anh đó là nỗi đau quá lớn.