Suy cho cùng, chị làm như thế có đáng không. Chị làm như thế để cuối cùng đạt được cái gì, để làm gì, để trừng phạt người kia sao ? Thông báo với chị một tin, anh ta vẫn sống vui vẻ, hạnh phúc và hình như không một giây mảy may nghĩ đến chị. Mà chắc gì anh ta đã nhớ tên chị?’.

Tôi nhìn chằm chằm vào mặt chị và xả một tràng giống như chưa bao giờ được nói. Cục tức trong bụng tôi cứ tuôn ra hết. Tôi thật sự không thể chịu nổi người chị họ của mình. Đã gần 4 chục tuổi đầu rồi mà chị nhất định không lấy chồng. Chỉ qua đôi ba năm nữa, có mối lái chắc cũng chẳng ai màng đến chị. Rồi sau này khi về già, chị sẽ sống mệt mỏi, cô đơn cả đời.

Chị cười nói với tôi bằng ánh mắt buồn, đầy thương hại: “Em ạ, chị chẳng cần chồng con gì hết. Đời chị đã trải qua một lần rồi, chị đã thấm mệt với đàn ông. Bây giờ, chị không còn đủ niềm tin mà tin tưởng vào ai nữa. Chị sẽ ở vậy cả đời, không lấy chồng’.

Tôi vừa tức vừa thương chị. Người đàn bà vốn xinh đẹp, dịu dàng, ăn nói dễ nghe, được bao người đàn ông mến mộ mà giờ đây chấp nhận cô quạnh, chấp nhận bao ánh nhìn của mọi người.


Hóa ra, anh yêu cô gái ấy từ lâu rồi, khao khát có một người vợ giàu có. Nhưng anh lạ sợ vô ơn với chị, nên cứ giằng co mãi không thôi. (ảnh minh họa)

Ngày ấy, chị đã đem lòng yêu một chàng trai khá bình thường. Nếu anh ta giàu có, sang trọng, bỏ chị theo người khác thì không nói làm gì. Đằng này, anh ta chẳng có gì, hai bàn tay trắng. Chị yêu anh và đã sát cánh bên anh, cùng anh vun đắp cuộc sống, tính chuyện cưới xin. Chị còn nhờ cả người chú họ lo công việc cho anh. Chị sợ anh tự ti bản thân, nên lúc nào cũng an ủi, động viên người yêu. Chị tin rằng, một người chân chất hiền lành như anh, sẽ là bờ vai vững chãi cho chị.

Nhưng, ngày vui chưa tày gang. Người đàn ông ấy có công việc mới, thu nhập cao, không còn nhớ đến chị nữa. Nhất là khi anh gặp người đàn bà khác, con của trưởng phòng nơi anh làm việc. Cô này thích anh lắm, theo đuổi anh miết. Ban đầu, anh cũng kể với chị về chuyện đó và chắc như đinh đóng cột rằng, trong lòng anh chỉ có mình chị. Thế mà đùng một cái, anh thay lòng.