Tôi, vốn không phải là người sống quá thoáng, cũng chẳng phải là người cổ hủ gì. Tôi luôn bình thường mọi thứ và xem xét mọi vấn đề một cách rõ ràng, đặt nó trong hoàn cảnh cụ thể hiểu. Tôi cũng không suy xét, kết tội ai nếu chưa có bằng chứng rõ ràng. Và vì thế, với tôi, chuyện con gái còn trinh tiết hay không còn, không còn là vấn đề quan trọng nữa. Họ có thể hiến dâng vì một lý do nào đó, hoặc họ có thể cả đời tâm niệm sống rằng, mình phải giữ gìn sự trong sáng cho người chồng của mình trong đêm tân hôn.

Thời nay, chuyện trinh tiết không còn là chuyện khiến người ta bàn ra tán vào như trước kia. Nếu trước đây, đàn bà lấy chồng không còn trinh, trong đêm tân hôn, chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề. Hiện nay, vẫn còn nhiều anh chồng có quan niệm cổ hủ như thế. Nhưng, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Những cô gái không còn trong trắng, nếu may mắn gặp được người sống thoáng thì sẽ tốt cho bản thân. Còn không may, gặp phải anh chàng bảo thủ, cổ hủ, coi chuyện trinh tiết là tiêu chí chọn vợ hàng đầu thì xem như, số các cô ấy đen.

Tôi không cổ xúy cho việc con gái nên ‘thử’ trước hôn nhân, nhưng cũng chẳng tỏ ra ngạc nhiên nếu như ai đó có người yêu và chẳng ngần ngại nghĩ về chuyện đó. Thời nay đã khác xưa. Những người cố gắng giữ bản thân trong trắng, đương nhiên là những người đáng được ca ngợi. Đó là những cô gái có quan điểm rõ ràng về việc giữ gìn thân trong sạch. Dù không phê phán những người trao thân trước khi kết hôn nhưng phải khẳng định, những người có lập trường vững vàng, có thân trong sáng đến tận ngày lấy chồng, quả là điều đáng mừng, còn hiếm hoi trong xã hội hiện giờ.


Chị hơn tôi vài ba tuổi, nhưng chị chưa có chồng, cũng chưa có người yêu. Chị biết tôi đã có gia đình nên không ngần ngại nói chuyện trai gái, hôn nhân, trinh tiết. (ảnh minh họa)

Chỉ là, một số cô gái vì nghĩ mình còn trong trắng mà lên mặt dạy đời, khinh miệt những người đã trao thân hoặc sống thử trước hôn nhân, thật không nên chút nào.

Tôi là đồng nghiệp của chị. Mới vào công ty, chị là người vồn vã nói chuyện chào hỏi tôi nhất, thế nên, tôi có cảm tình với chị. Thi thoảng, hai chị em cũng đi ăn cùng nhau. Tôi coi chị là người bạn mới nên có chuyện gì cũng nói. Nhưng lâu dần, tôi thấy chị bày tỏ quan điểm sống khác lạ, nhiều lần nói chuyện có vẻ chê bai, xúc phạm người khác hết lời, tôi đâm chán.

Chị hơn tôi vài ba tuổi, nhưng chị chưa có chồng, cũng chưa có người yêu. Chị biết tôi đã có gia đình nên không ngần ngại nói chuyện trai gái, hôn nhân, trinh tiết. Vài ba lần nói chuyện, có vẻ thấy tôi cũng dễ tính, chị bắt đầu nhận xét cô này, cô kia.