Mình và bạn gái yêu nhau cũng được 3 năm rồi. Tình cảm của chúng mình rất tốt đẹp, hai đứa mình luôn dành trọn những điều tốt đẹp nhất cho nhau. Nhà mình thì ở phố, còn bạn gái mình thì ở thôn quê. Nhưng mình không hề quan trọng chuyện đấy, chẳng bao giờ mình tự hào hay vênh váo về điều kiện kinh tế của gia đình. Người yêu mình rất hay tự ti và mặc cảm về bản thân, nên mình không bao giờ nói chuyện đó ra. Mình luôn tìm mọi cách để cô ấy tin và yêu mình nhiều hơn mỗi ngày.

Rồi một ngày nọ, mình nảy ra ý nghĩ thử lòng xem tình yêu của cô với mình ở mức độ nào. Mình nghĩ ra cách vờ chia tay cô ấy, xem cô ấy phản ứng ra sao ? Liệu cô ấy có khóc lóc níu kéo mình ở lại hay vui vẻ đồng ý chia tay với mình. Dù biết việc thử lòng này có đôi chút không nên, nhưng mình vẫn muốn kiểm chứng tình yêu của cô ấy với mình. Mình nắm chắc phần trăm cô ấy sẽ không chịu chia tay mình nhiều hơn. Hôm ấy mình hẹn bạn gái đi chơi và lúc hai đứa ngồi tám chuyện, mình lựa thời cơ nói với cô ấy.

noi-chia-tay-de-thu-long-ban-gai3-blogtasmuvn

Mình chia tay thôi. Anh hết yêu em rồi (ảnh minh họa)

Xem thêm >>> Đám cưới tan nát bởi sự cố vô tình tiết lộ bí mật của cô dâu

- Em à. Mình chia tay nhé.

- Sao….anh bảo chia tay em á???
Ads Ai cũng học Đại học qua mạng. Còn bạn?
Ads Thuỷ Tiên chia sẻ tuyệt chiêu đảm bảo mi dài và cong sau 7 ngày
Ads Nguyên nhân và phương pháp giảm đau bụng kinh

- Ừ. Mình chia tay thôi. Anh hết yêu em rồi.

- Anh nói đùa hay là thật vậy? – Mặt cô ấy méo xệch.

- Anh nghiêm túc đó. Ba năm nay anh thấy tình yêu của mình quá nhàm chán, và anh muốn… tìm một người nào đó tương xứng với mình hơn em. Xin lỗi em, nhưng tình cảm anh dành cho em đã hết từ lâu rồi. Thời gian gần đây chỉ là anh cố gắng gượng bên em, nhưng đến hôm nay anh biết mình không thể cố thêm được nữa…

- Vậy sao? Em không ngờ anh lại nói điều này sớm như vậy. Em biết mình sẽ không phù hợp với anh mà. Nhưng dù sao em sẽ phải chia tay anh thôi, không sớm thì muộn. Dù em có được làm vợ anh, nhưng chắc cũng chỉ được vài năm là em bị n hà anh tống cổ đi rồi. – Cô ấy cười nhạt.

- Anh xin lỗi, nhưng sao em lại nói như vậy. Nếu như anh lấy vợ, anh sẽ không để cho vợ anh ra đi dễ dàng đâu?

- Vậy à. Người phụ nữ nào may mắn được làm vợ anh chắc hẳn sẽ hạnh phúc lắm, còn em luôn là người bất hạnh mà thôi.

- Em đừng nói vậy. Sẽ có người đàn ông tốt hơn anh ở bên em suốt cuộc đời này.

- Đàn ông tốt ư? Nhưng tốt đến mấy họ cũng không thể chấp nhận một người vợ không có khả năng sinh con như em đâu phải không?

- Em bảo sao? Em bị vô sinh ư? – Tôi trợn tròn mắt, ngạc nhiên.

- Anh đừng ngạc nhiên. Hãy thấy vui mừng, vì anh vừa trút được gánh nặng trên vai. Em biết lúc anh nói chia tay, thì em cũng nên nói điều này ra cho anh biết, để anh cảm thấy quyết định của mình đúng đắn. Thật ra em muốn nói điều anh với anh lâu rồi. Nhưng vì yêu anh, em ích kỷ cố giấu chặt chuyện này, để có thêm thời gian ở bên anh. Anh có trách em không?