Tớ sắp trở thành vợ giám đốc rồi, người đã xin việc hộ ý, nằm mơ tớ cũng không dám nghĩ. Một tin đáng mừng từ đứa bạn thân, tôi thấy vui vì điều đó nhưng cũng thấy lo cho một hạnh phúc tương lai bởi với tôi cái gì dễ đến cũng dễ đi. Liệu tôi đang lo xa, suy nghĩ quá nhiều hay cần phải như thế để bảo vệ bản thân?

Hàng ngày, nhìn những cô bạn chân dài được người yêu đưa đón đi học bằng xe ga xịn, ôtô con bóng nhoáng, tôi cũng không khỏi ghen tỵ và ước ao giá mình cũng được như thế. Năm nhất tôi ước, năm hai, năm ba và bây giờ năm cuối rồi tôi vẫn ước như thế. Có ai đánh thuế một ước mơ đâu, ước ao bên mình có một người đàn ông giàu có, tài giỏi, địa vị và nâng đỡ mình như thế không có gì là sai trái nhưng bản chất ước mơ bây giờ của tôi đã khác xa so với năm nhất.

Một đứa con gái tỉnh lẻ như tôi làm sao không siêu lòng trước địa vị vật chất cơ chứ. Tôi còn hạ quyết tâm sau này ra trường lấy chồng “thà khóc trong BMW còn hơn cười sau Dream”. Chắc chắn không ít người suy nghĩ như tôi nhưng bây giờ mới thấy đó là suy nghĩ lệch lạc, “ước mơ” lệch lạc.

Vì sao tôi ước thế? Bởi chỉ giàu có mới có thể giúp đỡ bố mẹ. Có chồng giàu tức là có tiền và có tiền tức là giúp đỡ được bố mẹ. Tôi sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc của mình để bố mẹ được mát mặt vì con có một tấm chồng đáng mơ ước. Suy nghĩ của tuổi 18 – 20 là như thế, tiền, địa vị mang đến hạnh phúc. Rồi suy nghĩ thay đổi, chẳng có bữa ăn nào miễn phí cả, đó là suy nghĩ khi tôi 21, đến bây giờ câu ấy càng thấm sâu. Cuộc sống phức tạp và khó khăn hơn tôi tưởng rất nhiều.

toi-uoc-duoc-ngoi-trong-oto-blogtamsuvn

Chắc các bạn nghĩ tôi hẳn phải vấp ngã đau đớn rồi nên mới thay đổi suy nghĩ như thế, nhưng không, tôi chưa yêu một đại gia nào để vấp ngã mà đứng dậy, bởi theo ngôn ngữ của giới trẻ thì tôi không đủ trình để yêu đại gia và để đại gia theo mình. Mọi người thường nói tôi cứng nhắc, lúc nào cũng xây lên một bờ rào cho chính mình nhưng sẽ không hối hận vì điều ấy mặc dù biết hiện tại mình còn chưa có người yêu trong khi bạn bè đang rộn ràng cưới hỏi.

Đọc những tâm sự trên báo chí, tôi hiểu vì sao có những người vợ không thể chấp nhận khi chồng đi cặp bồ và lấy tiền nuôi một cô gái trẻ đẹp hơn mình. Bản năng rồi, có ai muốn chia sẻ người đàn ông của mình cho người khác đâu. Cái đau đớn nhất người phụ nữ đó phải gánh chịu và không thể chấp nhận được chính là những gì mình trải qua, cố gắng sau ngần ấy thời gian mà bị người khác cướp mất.
Ads Ai cũng học Đại học qua mạng. Còn bạn?
Ads Thuỷ Tiên chia sẻ tuyệt chiêu đảm bảo mi dài và cong sau 7 ngày
Ads Nguyên nhân và phương pháp giảm đau bụng kinh

Những người đàn ông thành đạt rơi vào độ tuổi 35-45 thường đã có gia đình. Khi đó, phong độ của người đàn ông gần như là cực đại, bề ngoài lịch lãm, chín chắn, phong độ, tính cách điềm đạm, lịch sự, sâu sắc và biết quan tâm hơn, vì vậy những cô gái trẻ mới bị hút hồn bởi “phong độ” ấy. Thú thực, tôi cũng bị hút hồn bởi những người đàn ông như thế khi tiếp xúc nhưng dù thế nào cũng chỉ là “ấn tượng khó quên” thôi. Người ta bảo đánh đồn có địch mới hay, còn tôi, đó là đồn cần tránh đầu tiên.

Có ai từng nghĩ trước thời phong độ của người đàn ông đó như thế nào? Có thể họ cũng chẳng có gì ngoài hai bàn tay trắng nhưng sau thời gian cố gắng thành đạt, cao sang và đầy quyền lực. Ai là người đã sát cánh cùng họ? Đó chính là người vợ, khi khó khăn cùng cực, vất vả nhất, chính vợ là người giúp họ đứng vững và giúp họ có được như ngày hôm nay.

“Sau thành công của người đàn ông luôn có bóng dáng của người phụ nữ ” là vậy. Khi chồng thành đạt, người đáng được hưởng hạnh phúc nhất chính là vợ con họ chứ không phải một người xen ngang, bởi người xen ngang là người hưởng thụ. Tôi không dám khẳng định mọi cuộc tình ngoài luồng, người thứ ba đều có lỗi nhưng những điều tôi nghĩ trên đều là sự thật. Tôi cũng không dám khẳng định các mối tình với đại gia đều tiêu cực nhưng những gì tôi nhìn thấy phần lớn đều như vậy.

Mỗi lần ra đường, nhìn thấy những người phụ nữ lái ôtô, tôi ngưỡng mộ lắm bởi họ thật giỏi và giàu có, nhưng tôi còn thấy ngưỡng mộ hơn khi trong ôtô, người lái xe là đàn ông còn người ngồi bên cạnh là vợ họ. Với tôi, chiếc ghế ngồi trong ôtô đẳng cấp, cạnh người lái thiêng liêng và quan trọng lắm. Tôi ước được như thế, tôi cũng hiểu để được ngồi vào đó tôi cần có thời gian, cần phải đi những bước đi vững chắc chứ không phải là những bước vội vàng.

Tôi chẳng có ý định dạy khôn ai bởi bản thân mới chỉ đi được quãng đường rất ngắn, trải nghiệm được quá ít nhưng đó là những gì tôi nghĩ và muốn chia sẻ. Chúc những người bạn của tôi sớm được hạnh phúc – một hạnh phúc đích thực. Hãy hạnh phúc để tôi ghen tỵ và phấn đấu theo cách của riêng mình.