Anh à, gần đây em hay nhắc đến chia tay hẳn làm anh phiền lòng lắm nhỉ. Sự thật là em sợ. Mỗi ngày trôi qua tình cảm em dành cho anh ngày một nhiều lên, vậy thì lúc mình chia xa em sẽ buồn nhiều lắm. Em chưa bao giờ dám hi vọng vào viễn cảnh tương lai – ngày mà chúng ta có thể cùng nhau về sống chung một nhà. Không phải em không tin anh, không phải em không tin vào tình yêu chúng mình mà em sợ thời gian, sợ khoảng cách tuổi tác, sợ sự phản đối của hai bên gia đình sẽ làm chúng ta xa nhau mãi mãi.

Em chưa bao giờ gọi một tiếng ANH khi chúng ta gặp nhau vì khoảng cách 4 tuổi vẫn là một rào cản quá lớn nên em toàn trêu anh là cậu nhóc trẻ con hay gọi là bạn ý của tớ. Cuộc sống thật khéo trêu ngươi, khi đến cái tuổi “đẹp” để lập gia đình, sinh con em lại gặp anh và sau gần ba mươi năm sống trên cuộc đời lần đầu tiên em biết thế nào là yêu thực sự. Tình cảm của chúng ta giống như cơn mưa dầm cứ thấm dần qua từng ngày để rồi em đã phải thừa nhận em yêu anh.

hay-cu-yeu-du-ngay-mai-phai-xa-nhau-blogtamsuvn

Anh à, gần đây em hay nhắc đến chia tay hẳn làm anh phiền lòng lắm nhỉ. (Ảnh minh họa)

Yêu anh, em quen với việc mỗi sáng thức dậy tìm ngay điện thoại để đọc tin nhắn của anh. Yêu anh, em được tìm hiểu từng ngóc ngách của thành phố lạ em đang sống. Yêu anh, em biết quý trọng từng phút giây trôi qua, bởi bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể xa nhau mãi mãi.

Đã vài lần em muốn gào lên cho cả thế giới này biết rằng: Tôi đang yêu. Và người yêu tôi là một người quá đỗi tuyệt vời. Em không muốn phải dấu diếm, phải vờ như vẫn một mình rồi phải tìm cách đối phó với những buổi xem mặt, với những nỗi lo mang tên: “ế chồng”. Em tự hỏi nếu một ngày nào đó mọi người biết thì chúng ta sẽ ra sao ? Ở thành phố be bé này vẫn thật khó để gia đình hay những người xung quanh chấp nhận chuyện tình yêu của chúng mình.