Tôi có một cậu bạn thân, cậu ấy là người mà tôi thực sự chẳng muốn cháo đón nhưng tôi chẳng thể từ chối… đơn giản vì cậu ấy đã bên tôi lâu rồi, cậu ấy tên là Nỗi Buồn.

Tôi có biết một cô gái, cô ấy luôn được mọi người xung quanh nhận xét là hay cười và thích nhìn nụ cười của người khác. Cô ấy luôn biết tạo niềm vui và sự hứng thú cho người đối diện, lúc nào trên môi cô ấy cũng nở một nụ cười thật tươi. Cô ấy rất lạc quan, yêu đời và thật mạnh mẽ. Dù cho có trải qua bao nhiêu giông bão của cuộc đời thì cô ấy vẫn đứng vững và vượt qua nó bằng nụ cười. Cô ấy như một hình mẫu lý tưởng cho biết bao người, họ cứ khâm phục và hết lời khen cô ấy, “nó mạnh mẽ lắm!”

con-gai-blogtamsuvn (3)

Con gái không thực sự mạnh mẽ như vẻ ngoài, họ chỉ đang là một diễn viên xuất sắc thôi…

Vậy đấy, người ta cứ nhận xét, đánh giá về một con người qua cái mà họ nhìn thấy ở vẻ bên ngoài kia mà họ nào đâu hiểu được rằng, đằng sau những nụ cười, những lời nói hành động đầy lạc quan ấy là những giọt nước mắt âm thầm, là những nỗi buồn được cất kín và là cả những đau đớn mà cô ấy đang mang khi không được sống đúng với con người mình. Nhưng làm sao trách họ được đây? Họ đâu có làm gì sai, tất cả đều là do cô gái ấy đã diễn quá tròn vai diễn của mình. Tôi biết mỗi buổi sáng khi thức giấc, cô ấy luôn chuẩn bị tư trang thật sẵn sàng. Những bộ đồ đẹp, khuôn mặt rạng rỡ…khuôn miệng luôn cười và có cái gì họ thể hiện sự hài hước.

Con gái không thực sự mạnh mẽ như vẻ ngoài, họ chỉ đang là một diễn viên xuất sắc thôi…