Những đợt gió lạnh đã bắt đầu thổi tung làn tóc em mỗi khi bước xuống phố. Trời đã vào đông rồi anh à. Phố tĩnh mịch hơn khi ánh đèn lên, mùa hoa sữa thoang thoảng hòa quyện với mùi khói bốc lên từ những quán nướng ven đường, em hít hà cái không khí đặc biệt của tháng 11 ấy, hai bàn tay xoa xoa vào nhau vì lạnh, chợt nhìn xuống chính chiếc bóng của mình lẻ loi trên một đoạn đường dài, nhận ra sự thật rằng phố chỉ còn mình em cùng nỗi nhớ anh.

anh-quen-noi-thuong-em-hay-la-anh-da-khong-con-thuong-em567-blogtamsuvn

Anh đã cùng em đi qua những ngày thu thật đẹp, và rồi những ngày đông đến anh đã lẳng lặng bước đi trên con đường của anh (Ảnh minh họa)

Anh đã cùng em đi qua những ngày thu thật đẹp, và rồi những ngày đông đến anh đã lẳng lặng bước đi trên con đường của anh, để lại cho em bao nhiêu thổn thức ngổn ngang trong lòng. Anh đến với em khi con tim em đã mang nhiều tổn thương, anh nói sẽ cùng em tìm lại niềm tin vào tình yêu, vậy mà giờ anh trách em yếu đuối.

Anh đâu biết rằng cô gái của anh mạnh mẽ với cả thế giới, chỉ vờ yếu đuối với anh để được anh che chở và bao bọc. Điểm yếu lớn nhất của em chính là trao trọn niềm tin cho người em yêu thương nhất, để rồi khi tình cảm của anh phai nhạt thì trong em là nỗi hụt hẫng lớn lao. Em chênh vênh trong chính tình yêu của mình.

anh-quen-noi-thuong-em-hay-la-anh-da-khong-con-thuong-em-blogtamsuvn

Anh đâu biết rằng cô gái của anh mạnh mẽ với cả thế giới, chỉ vờ yếu đuối với anh để được anh che chở và bao bọc. (Ảnh minh họa)
Ads Ai cũng học Đại học qua mạng. Còn bạn?
Ads Thuỷ Tiên chia sẻ tuyệt chiêu đảm bảo mi dài và cong sau 7 ngày
Ads Nguyên nhân và phương pháp giảm đau bụng kinh

Anh từ bao giờ đã quên đi sự tồn tại của em, người đã từng cùng anh trải qua bao kỷ niệm đẹp. Anh quên đi cách chia sẻ ước mơ và những dự định của anh với em, người luôn luôn lắng nghe và ủng hộ anh. Anh quên nắm tay em mỗi khi chúng ta đi cùng nhau. Anh quên ôm em những khi em thấy lạnh. Anh quên đặt một nụ hôn lên môi em mỗi khi chúng ta tạm biệt nhau. Anh quên nói thương em. Hay là anh đã không còn thương em…

Em tạm đặt tên cho giai đoạn này là khoảng lặng, để anh được sống chậm lại như anh mong muốn, và để thời gian trả lời cho cái kết của câu chuyện. Anh hãy đi và làm những điều anh muốn, gặp gỡ và làm quen với những người anh thích trên những chặng đường anh qua. Em không muốn chia sẻ anh với bất kỳ ai, t hà anh cứ tự do vẫy vùng giữa biển trời mênh mang, còn em sẽ một mình làm những việc thường nhật của em. Nếu một mai anh nhận ra anh vẫn còn thương em thì cứ quay về, em vẫn ở đó ngay tại nơi mà chúng ta đã bắt đầu thương nhau.