Sẽ chẳng ai nghĩ một người con gái như tôi, đã từng phải giấu mình trong bóng tối mà khóc, sẽ chẳng ai nghĩ một người như tôi, lại phải trằn trọc đau khổ bao đêm vì một người mà tôi từng yêu thương rất nhiều, có thể nói là người mà tôi dành trọn tất cả để trao. Đơn giản vì, ai cũng nghĩ tôi rất mạnh mẽ và vô tư. Sẽ chẳng ai biết được, sau cuộc tình đó, tôi đã phải dằn vặt, đau đớn như thế nào, làm sao có thể thấy được, khi tôi đã giấu mọi thứ rất kỹ.

Tôi giấu nỗi đau của tôi, qua nụ cười gượng gựu, thậm chí, tôi giả vờ không sao và vẫn ổn, bằng cách cùng mọi người kể chuyện về những người con trai khác. Chỉ có điều, khi đêm về, khi mà ai cũng dành cho mình một khoảng thời gian riêng, cũng là lúc, nước mắt tôi tuôn trào. Tôi khóc như một đứa trẻ bị mẹ đánh sau tấm chăn phủ kín, tôi cảm thấy đau ở lồng ngực đến nghẹn thở khi nghĩ về người đó. Có lúc tôi tự sát muối vào trái tim mình bằng việc đi tìm hiểu cuộc sống của người ta.

Tôi cứ nghĩ nếu làm như thế tôi sẽ thấy người kia vẫn còn quan tâm tôi, chờ đợi tôi. nhưng không tất cả những gì tự tôi nhận được, sau những việc làm ngu ngốc đó là vết dao cứa vào trái tim. Cứ như thế, mỗi ngày trôi qua, tôi vẫn hi vọng về một điều không bao giờ thành hiện thực. Thật ngu ngốc phải không? tôi tự hỏi tại sao lại đem tình cảm, cuộc sống của mình cho đau thương, tại sao không nghĩ đến những điều tốt đẹp hơn?…

Nhưng đâu ai có thể làm được tất cả mọi chuyện như mình mong muốn. Khi người ta đã yêu một ai đó rồi, thì làm sao có thể nói quên là quên luôn được, làm sao có thể gạt bỏ đi yêu thương mà bao lâu nay mình gìn giữ, có chăng chỉ là ta lao đầu vào những việc khác để trốn tránh đi cảm giác hiện tại. Hằng ngày tôi vẫn đi học, đi làm như bao người khác, vẫn có khoảng thời gian bên bạn bè nhưng mọi thứ lúc này đã không còn vui vẻ, khi tâm trạng tôi như một mạng lưới với vô vàn cảm xúc.

noi-dau-chi-lam-toi-manh-me-hon45-blogtamsuvn

Tôi cứ nghĩ nếu làm như thế tôi sẽ thấy người kia vẫn còn quan tâm tôi, chờ đợi tôi. (Ảnh minh họa)

Tôi hiểu tất cả những cảm giác yêu thương, ngọt ngào và giờ đây, là cả những đắng cay mặn chát của một cuộc tình tan vỡ. Cuộc sống mà. đâu ai nói trước được điều gì? Ngày hôm nay có những thứ ta đang nắm giữ trên tay, nhưng trong giây lát nó vụt mất khỏi mình lúc nào không hay? Thật sự có đau khổ, có hụt hẫng đấy nhưng tất cả chỉ một thời thời gian thôi. Bạn đau mãi rồi nó cũng thành chai lỳ, một khi chai lỳ thì cho dù có chuyện gì với bạn đi nữa cũng không còn nặng nề.Bạn đừng cố nhốt mình vào cái suy nghĩ ngày mai mọi chuyện sẽ khác?