Em quen anh ấy cách đây 2 năm. Ban đầu em bị thu hút bởi phong thái và cách ăn mặc vừa lịch sự, chỉn chu vừa rất có gu của anh ấy. Em đoán chắc gia đình anh ấy cũng phải khá giả, có điều kiện thì anh ấy mới có thể chưng diện như vậy được. Chúng em nói chuyện với nhau nhiều rồi dần dà dẫn tới tình yêu. Anh ấy là mẫu bạn trai khá lý tưởng, biết quan tâm và chiều chuộng người yêu. Công việc của anh cũng ổn định và có tương lai nên em khá yên tâm. Duy chỉ có một điều, dù yêu nhau đã lâu mà anh vẫn không chịu đưa em về nhà.

Chúng em không còn trẻ nữa, anh năm nay 28 còn em thì 26 tuổi rồi. Khi bắt đầu yêu em đã xác định sẽ yêu nghiêm túc và cố gắng giữ gìn tình yêu để đi tới hôn nhân. Anh cũng ủng hộ suy nghĩ này của em. Chúng em yêu nhau nhưng tiền nong thì đều rạch ròi, khi đi chơi, anh trả một phần thì em cũng sẽ trả phần tương đương. Em đã đưa anh về ra mắt bố mẹ khi yêu được 5 tháng. Đến nay đã thêm 5 tháng nữa trôi qua nhưng anh vẫn chưa đả động gì tới việc dẫn em về ra mắt bố mẹ. Thấy em giục giã, anh kiếm cớ giải thích nhưng em vẫn thấy có điều gì đó không ổn.



Một hôm anh đột nhiên rủ em đi ăn trưa ở nhà hàng. Đến nơi, em sốc hơn nữa khi anh giới thiệu 2 người ngồi cùng bàn là bố mẹ anh. Họ ăn mặc rất lịch sự và sang trọng, nhìn còn có vẻ nghiêm khắc nên em rất lo lắng, cứ tự thầm trách anh sao không báo trước cho em biết để chuẩn bị. Bữa trưa diễn ra trong bầu không khí ngại ngùng vì em cảm giác giữa anh và bố mẹ cũng không được gần gũi, thân thiết lắm. Tuy vậy em cũng yên tâm hơn vì nghĩ rằng anh đã dẫn về ra mắt bố mẹ tức là nghiêm túc muốn lấy em rồi.

nguoi-yeu-blogtamsuvn-1
Khi bắt đầu yêu em đã xác định sẽ yêu nghiêm túc và cố gắng giữ gìn tình yêu để đi tới hôn nhân. (ảnh minh họa)

Thế mà chuyện chẳng ai ngờ lại xảy ra. Cách đây 3 ngày, em đưa một cô đồng nghiệp về nhà do cô ấy ốm không tự lái xe về được. Khi từ ngõ nhà cô ấy đi ra thì em bất ngờ thấy anh đang đi vào con ngõ bên cạnh. Lúc ấy em chẳng suy nghĩ gì cả, chỉ muốn đùa anh chút nên lẳng lặng bám theo sau, cũng một phần tò mò muốn xem n hà anh thế nào. Rồi em choáng váng khi thấy anh dừng xe lại trước một căn nhà cấp 4 lụp xụp, tuềnh toàng nằm ở tít sâu trong con ngõ. Cực chẳng đã em bèn lên tiếng gọi anh. Anh giật mình quay ra và tái mét mặt khi thấy em. Thấy bộ dạng anh lúng túng, em quyết làm cho ra nhẽ bèn cứ thế đi vào, tỏ ra tươi cười bình thường.

- Hôm nay em đưa bạn về, vừa ra khỏi ngõ thì thấy anh nên lén bám theo sau. Nhà anh đây đúng không?

View more random threads: