Thời gian thấm thoắt trôi, mới đây thôi mình còn là ngày đầu gặp gỡ, tay trong tay, trao nhau những nụ hôn mặn nồng. Giờ tất cả đã trở thành dĩ vãng. Chuyện tình mình chắc đến đây cũng phải kết thúc thôi anh, giờ đây, em phải dậy lấy chồng.

Anh bảo anh yêu em, nhưng lấy em thì không thể. Vì gia thế, vì ngoại hình, vì mình chẳng hề xứng đôi. Người con gái mà anh lấy làm vợ, đấy phải là người được gia đình chấp thuận. Ừ, thì là không thể, vậy thôi chấm dứt thôi. Nếu em còn chần chừ, e rằng mai này sẽ muộn mất.

Em không thể đợi chờ thêm được nữa. Người ta bảo đừng bao giờ đợi máy bay ở sân ga, và em biết tình mình không đi đến đâu, vẫn cứng đầu dù biết trước ngày kết thúc. Yêu anh, em nghĩ rằng chỉ là mình dám can đảm làm theo những gì con tim mách bảo. Nhưng tình yêu này lại không thể thắng được cuộc sống, không thắng được những gánh nặng chúng ta đang mang. Mẹ anh chê em nghèo khó, cha anh bảo rằng anh phải lấy người vừa lứa xứng đôi. Vậy thôi, mình chấm dứt.

ngu-di-anh-em-phai-day-lay-chong45-blogtamsuvn

Anh bảo anh yêu em, nhưng lấy em thì không thể. (Ảnh minh họa)

Rồi chúng ta sẽ lại yêu, anh hãy nhớ phải lấy được người mà anh yêu nhé. Người mà anh có thể bỏ qua mọi định kiến, bất chấp tất cả để bảo vệ người ta đến cùng. Còn em, chắc em chưa đủ tốt để anh hi sinh thôi.