Tôi và Hùng yêu nhau 3 năm thì hai bên gia đình giục cưới. Cả hai đã ra trường, có việc làm ổn định, hai gia đình lại ủng hộ nên chẳng có lý do gì để trì hoãn đám cưới. Đấy là mọi người tư duy một cách thông thường như thế. Còn thực sự tôi cũng chưa sẵn sàng với đám cưới này.

Hùng là mối tình đầu của tôi, yêu nhau khi hai đứa còn là sinh viên. Nhưng thời gian và sự thiếu hòa hợp tính cách làm tôi tình cảm trong tôi phai nhạt nhiều. Thực sự mọi thứ với tôi giống như một thói quen nhiều hơn.
Nhưng Hùng thì khác, anh quyết tâm phải cưới tôi. Anh sợ để lâu sẽ chẳng có đám cưới nào xảy ra. Trước áp lực từ Hùng, từ người lớn hai nhà, tôi cũng tặc lưỡi đồng ý đám cưới. Bố mẹ hai bên cũng đã chính thức có lời với nhau để tiến tới chọn ngày ăn hỏi, ngày cưới.

Kế hoạch cho đám cưới đã lên, ngày cưới cách khoảng 3 tháng thì tôi phải đi công tác Sài Gòn 2 tuần. Mọi chuyện xáo trộn bắt đầu từ đây.

yeu-nham-anh-trai1-blogtamsuvn

Tôi gặp Phong, đối tác của dự án mới. Gần như là định mệnh, anh được thay thế vào phút chót của dự án này khi đồng nghiệp bị ốm nặng. Tôi chết đứ đừ anh ngay buổi gặp đầu tiên. 25 tuổi, tim tôi vẫn loạn nhịp khi bắt gặp ánh mắt anh nhìn tôi. Ngày trước Hùng là người tán tỉnh tôi trước và một thời gian thì tôi nhận lời yêu nhưng chưa bao giờ nhìn vào mắt Hùng tôi bị hớp hồn như này.

Suốt hai tuần đó tôi như biến thành người khác, quên bẵng mất mình sắp cưới chồng. Ngoài lúc làm việc, tôi và Phong lại hẹn hò ăn trưa, ăn tối, cà phê, chở nhau lượn những con đường Sài Gòn về đêm dịu mát. Phong cũng cuốn theo tôi như đã hẹn nhau kiếp trước. Chúng tôi thực sự như sinh ra là để dành cho nhau. Mới biết nhau vài ngày mà chúng tôi hiểu nhau vô cùng. Có những điều tôi chỉ nằm trong ý nghĩ, Phong đã đoán ra. Chúng tôi làm việc ăn í, đi chơi cũng ăn í. Càng trò truyện, cả hai đều không rời được nhau.