Năm nay em 20 tuổi. Em sinh ra trong một gia đình ở nông thôn. Giờ em đang là sinh viên năm cuối của một trường cao đẳng trong tỉnh. Tại đây, em đã quen và yêu người bạn học cùng lớp. Đến bây giờ, chúng em đã yêu nhau được 2 năm. Mặc dù gia đình anh phản đối mối quan hệ này nhưng chúng em nghĩ rằng chuyện tình yêu là của 2 đứa, bố mẹ chẳng thể ngăn cấm được.

Chúng em đã đi quá giới hạn. Khi biết tin em có bầu, anh đã nói chuyện với gia đình nhưng bố mẹ anh vẫn nhất quyết phản đối chuyện chúng em yêu nhau và bắt em phải đi phá thai. Lý do là vì 2 đứa cùng tuổi, nếu lấy nhau thì anh sẽ chết sớm. Vì không thể thuyết phục bố mẹ, người yêu em đã bỏ nhà lên ở với em khi trong túi không có 1 đồng. Rồi anh bỏ học, vay mượn tiền để ăn uống, sinh hoạt qua ngày. Mặc dù bố mẹ anh và cả em đều khuyên can nhưng anh nhất quyết không chịu đi học vì sợ bố mẹ sẽ bắt về nhà.

Mấy lần bố mẹ và chị gái anh lên trường gặp em nói chuyện, thậm chí còn chửi em, rồi dọa rằng nếu em không bảo anh về thì em cũng hết đường về nhà. Gia đình anh thuộc diện khá giả. Bố anh có nhiều mối quan hệ bên ngoài nên mấy lần dọa sẽ bắt anh vào trại cải tạo nếu không về nhà. Anh sợ gia đình mình làm thật nên không cho em nói địa chỉ phòng trọ ở đâu. Về sau, bố mẹ anh không xuống trường tìm anh nữa mà chỉ thỉnh thoảng nhắn tin, gọi điện thuyết phục anh về.

Người yêu của em biết quan tâm, giúp đỡ em trong công việc hàng ngày. Tuy nhiên, anh có rất nhiều khuyết điểm. Trước đây, anh rất nghịch phá. Anh đã phá của gia đình hơn 100 triệu đồng. Bây giờ 2 đứa ở với nhau, anh vẫn giữ cái tính thích nhậu nhẹt cùng bạn bè, la cà quán xá. Chúng em thì không có tiền mà phải vay mượn thêm. Lúc ấy, cái thai đã hơn 3 tháng. Đến khi hết cách, anh mới đi tìm việc làm.

Anh vừa đi làm được 2 buổi thì mẹ anh gọi điện bảo về nhà nói chuyện, có gì sẽ cho 2 đứa cưới nhau. Chúng em nghĩ bố mẹ anh đã đồng ý nên đưa nhau về n hà anh . Ai ngờ, em chưa kịp nói câu nào đã bị chửi mắng sa sả. Anh bức xúc quá nên đã lôi em đi. Em năn nỉ anh ở lại và xin bố mẹ anh tha thứ mà chấp nhận 2 đứa. Vì em đã khuyên được anh ở lại nên bố mẹ anh có vẻ nguôi ngoai và cũng nói tới chuyện sẽ xem xét cho 2 đứa lấy nhau.

Nào ngờ, khoảng 1 tuần sau, bố mẹ anh lại gọi chúng em về. Lần này, có sẵn men rượu nên bố anh ấy chửi em và không cho em vào nhà. Lúc đấy, anh đang ở nhà bác nên không biết chuyện. Mẹ anh can bố anh thì còn bị bố anh dọa sẽ giết chết. Sau đó, mẹ anh đưa em đi xem bói ở một chỗ gần nhà. Ông thầy bói nói tuổi chúng em không thể lấy được nhau. Từ lúc nghe ông ấy nói vậy, mẹ anh đã bảo luôn là sẽ không đồng ý cho 2 đứa lấy nhau vì 2 bác chỉ có mình anh là con trai. Anh lấy em mà có mệnh hệ gì thì mẹ anh sẽ hận em suốt đời.

Khi chúng em xin phép ra về, bố anh đã bắt anh ở nhà. Anh không chịu thì bác ấy đánh anh và mọi người xung quanh phải vào can. Chúng em phải chạy vào nhà của bác anh để trốn. Mãi sau bố anh đi thì chúng em mới về được. Rồi từ lần đó, cứ vài ngày mẹ anh lại bảo về nhà nói chuyện cưới xin nhưng cuối cùng cũng chẳng được việc gì, mà chỉ là cái cớ cho anh ấy về nhà.