Đồ tồi. Tại sao lại thất hứa, tại sao lại không cố gắng hết sức, tại sao lại không tốt lên. Chúng ta đã nói với nhau những gì, anh quên rồi à? Rằng anh sẽ trưởng thành hơn, rằng với anh bố mẹ là quan trọng nhất, rằng anh sẽ làm tất cả vì bố mẹ và vì người con gái anh yêu dù chẳng là tôi nữa.

Anh có biết những ngày qua tôi sống thế nào không? Bước qua những con đường cũ, bước qua những góc phố xưa, ghé tai những người bạn chung, ngang qua cả nhung nhớ, cả những hoài niệm xưa cũ. Đông tàn, hạ qua hanh hao cả cõi lòng nhưng tôi vẫn cười, tôi vẫn cố gắng từng ngày vì tôi vẫn nghĩ đến 1 ngày vô tình nào đó chúng ta lướt qua nhau giữa phố đông hay giữa dòng đời cô quạnh thì buộc lòng tôi vẫn muốn mình tốt lên, vững vàng hơn tôi của ngày xưa, tôi của anh.

Và chắc chắn tôi cũng muốn thấy ah cười, muốn thấy người con trai đã từng là của tôi trưởng thành hơn và sống tốt hơn. Nhưng tại sao chứ, tại sao hả đồ tồi. Sao anh không tốt lên vậy, sao anh vẫn luẩn quẩn trong cái vòng cũ kỹ đó vậy. Dù bên anh đã có người con gái khác, họ cho anh những tiếng cười, những hạnh phúc, tôi vẫn thầm chúc phúc cho anh dù lòng nặng lắm.

Nhưng sau đó thì sao, xung quanh anh thì sao, anh không học tốt lên, vay mượn tiền bạc, những người bạn anh chơi bên anh còn mấy, những người anh em, người bạn cũ mà bao lâu rồi anh không liên lạc, anh nhớ không, ai là những người bạn thực sự bên anh? Anh sao vậy chứ, anh làm gì hàng ngày vậy, làm ơn đừng xem tình yêu là tất cả nữa được không chàng trai. Chính anh cũng đã từng nói qua rồi cái tuổi trẻ, cái năm tháng mà anh yêu bằng cả trái tim, bằng sự ngông cuồng, anh sẽ trưởng thành hơn, sẽ vững vàng hơn.

truong-thanh-blogtamsuvn

Là anh đó ư, là trưởng thành, là vững vàng đó ư? Có lẽ chưa một lần anh bâng quơ nghĩ về tôi giờ này ra sao, công việc thế nào, có lẽ chưa một lần lối rẽ về kỷ niệm có bước chân anh đâu nhỉ. Nhưng còn tôi, bộn bề với cuộc sống, với công việc hàng ngày nhưng mọi thứ xung quanh anh nó vẫn âm thầm bên cạnh tôi như một thói quen. 2 năm anh không đổi pass fb, 2 năm a không đổi mail, 2 năm anh không đổi pass zalo. Tại sao chứ, tại sao cứ để cuộc sống của anh hiện hữu bên cạnh tôi như vậy, vậy mà tại sao lại không sống tốt lên, không trưởng thành lên để tôi khỏi đau lòng hả đồ tồi.

Anh có biết có những ngày tôi mệt mỏi đến muốn gục ngã, đến muốn bỏ lại sau lưng tất cả để bước đi, đến độ muốn mình hư một chút không? Không quay đầu lại phía sau nhưng tôi luôn trấn an bản thân rằng anh ở đó, rằng anh dù đã không là của tôi nhưng chắc chắn anh vẫn muốn tôi vững vàng, muốn tôi trưởng thành với đời. Thế đấy, đó là lý do khiến tôi mạnh mẽ đấy.
Ads Cơ hội lấy bằng Đại Học dành cho người đi làm
Ads Thuỷ Tiên chia sẻ tuyệt chiêu đảm bảo mi dài và cong sau 7 ngày
Ads Nguyên nhân và phương pháp giảm đau bụng kinh

Chặng đường tương lai còn dài lắm, con đường chung tuy đã chia đôi mỗi người một ngả nhưng cả tôi và anh đều phải cố gắng lên chứ để rồi một ngày chúng ta chẳng còn hờn dỗi, chẳng còn trách móc, chẳng còn những đau lòng khi nghĩ về nhau nữa chứ, để mỉm cười thật tươi chúc phúc cho người kia chứ. Anh đừng giấu lòng mình nữa được không, chẳng ai sinh ra là để hiểu một người đâu anh. Tôi ghét cái cách anh suy tư, cái cách anh mất tích với ngổn ngang câu hỏi, cái cách anh im lặng rồi bảo người ta không hiểu anh.

Sống giữa thành phố của anh, đôi lần tôi bâng quơ về con đường đó lắm chứ. Nhưng em mạnh mẽ lắm, vì thế thay đổi đi được không anh, vững vàng hơn đi được không anh, hạnh phúc hơn đi được không anh….để em cười!