Tôi là đứa coi trọng tình bạn. Tôi cho là thế. Và cũng đã có người nói tôi như thế. Bởi lẽ phần lớn điều làm tôi buồn hay đau đớn nhất luôn là bạn bè. Nói đau đớn thì có lẽ nhiều người sẽ không tin nhưng tôi đã từng trải qua cảm giác đó khi mà tôi mất đi đứa bạn thân. Cái cảm giác ấy… nó đau đến nghẹt thở.

Tôi có một cô bạn thân. Chúng tôi học cùng nhau hồi cấp 2 nhưng khác lớp và chưa chắc biết đến sự hiện diện của nhau. Tuy mãi cho đến năm lớp 11chúng tôi mới trở thành bạn thân nhưng tôi rất thích cô ấy. Nói là bạn thân vậy mà tôi luôn lạnh lùng chẳng bao giờ tỏ ra yêu quý hay thân thiết với cô ấy. Người ngoài nhìn vào chưa chắc đã nhận ra chúng tôi chơi với nhau chứ đừng nói là bạn thân

Có thể do từ trước đến giờ tôi là con người cứng nhắc và nhạt nhẽo, rất ít khi thể hiện tình cảm nên tôi không biết mình phải bắt đầu thế nào. Tôi luôn cho rằng bản thân không cần bày tỏ tình cảm thì cô ấy cũng sẽ hiểu. Và có không ít người trở thành bạn thân của nhau cho dù tính cách có trái ngược người “nóng” người “lạnh”… vì họ hiểu nhau, họ biết họ cần nhau.

Tôi có quan niệm về tình bạn có lẽ chẳng ai thích thú hay đồng tình: “Bạn thân… không cần phải cố gắng làm cho nhau vui, chỉ đơn giản là thấu hiểu nhau theo cách của riêng mình”. Buồn cười đúng không. Thế nhưng cô bạn thân của tôi lại là người tình cảm. Dường như cô ấy không thể chịu được cái vẻ lạnh lùng quá đáng của tôi. Kỳ thi quốc gia đã làm cô ấy mệt mỏi rất nhiều nhưng cô ấy lại không nhận được lời an ủi hay động viên từ đứa bạn thân là tôi.

cam-giac-khi-mat-di-dua-ban-than-cung-dau-lam333-bgtamsuvnl

Tôi là đứa coi trọng tình bạn. Tôi cho là thế. (Ảnh mih họa)

Và rồi cái ngày mà cô ấy không còn muốn làm bạn thân của tôi nữa cũng đã đến. Lúc ấy tôi mới nhận ra rằng cô ấy rất quan trọng. Khóc lóc có, gọi điện cũng có, thậm chí giải thích hay xin lỗi càng không đếm xuể nhưng chẳng thay đổi được gì. Chúng tôi tự trách móc mình với đối phương để rồi mối quan hệ càng đi vào ngõ cụt. 7 tháng, không quá dài cũng chẳng quá ngắn. Suốt quãng thời gian ấy chúng tôi không nói chuyện với nhau một câu dù ngày nào cũng gặp trên lớp. Mỗi đứa một cuộc sống riêng không dính dáng.