Em nín lặng, bỏng rát đi những bước đi không có anh bên cạnh như vốn dĩ ban đầu đã phải như thế. Em tập làm quen với việc không có bàn tay anh dắt em qua những chặng đường đầy hỉ nộ ái ố. Em tập làm quen với việc phải quên đi những điều quen thuộc mà anh và em đã dành cho nhau. Bước đi về phía không có anh! Ngã rẽ em sẽ đi, trái tim em khép lại mảng yêu thương.

Mùa mưa về thật rồi, cái lành lạnh của những ngày mưa không làm em tê tái bằng cái lạnh buốt giá trong lòng. Cuộc sống, số phận đôi khi đặt con người ta vào những ngã rẽ đầy nghiệt ngã. Em đau đớn nhận ra mình cô đơn, lạc lõng giữa dòng người xuôi ngược. Tất cả hối hả, vội vã quay nhanh vòng xe để được về nhà, để được quay quần sum vầy trong sự ấm áp của gia đình. Em hụt hững nhận ra mình không có nơi bình yên như bao người để quay về. Một mình cô độc trên con đường dài, cắn môi đến rớm máu để đừng run lên bởi tiếng nức nghẹn ngào.

em-se-tra-moi-thu-ve-noi-bat-dau3-blogtamsuvn

Mùa mưa về thật rồi, cái lành lạnh của những ngày mưa không làm em tê tái bằng cái lạnh buốt giá trong lòng. (Ảnh minh họa)

Cuộc sống không bao giờ là sự hi vọng, là niềm tin vào cuộc sống. Tuổi thơ em trải qua trong sự ám ảnh và sự tuyệt vọng, là sự đấu tranh giành giật để có sự sinh tồn. Cuộc sống cứ thế như một bức tranh trong đó là đau đớn, là nước mắt. Em không còn khái niệm về một tương lai, chỉ đơn giản sống hôm nay không cần biết đến ngày mai. Đôi khi như thế em sẽ lại thấy mình đơn giản và vô tư hơn, không nặng trĩu về hiện tại và về một ngày mai…

Anh xuất hiện trong nửa vời của cuộc đời em, không quá ồn ào nhưng lại mang nhiều dông bão. Tình yêu trong em ngày nào tưởng chừng đã lãng quên nay bỗng tái sinh. Tình yêu làm con người tìm thấy cái đích của mình đang đi, cứu rỗi được những linh hồn đang ở ngõ cuối của sự tuyệt vọng. Nhưng ngày biết trái tim loạn nhịp vì anh cũng là ngày em rơi những giọt nước mắt, đắng ngắt và nghẹn ngào. Một tình yêu không trọn vẹn, vẫn biết yêu anh, vẫn biết nhớ anh là một cái tội, mà sao em không thể thôi nhớ anh và không thể thôi khao khát có anh.