Cô gái à, dạo gần đây tôi thấy em hay lục tìm những tấm ảnh cũ, tin nhắn hay món quà của người ta dành cho em. Chẳng phải em đã cố gắng xóa đi hình bóng của người ta rồi sao ? Chẳng phải em đã tự hứa với bản thân mình không nghĩ đến người ta nữa hay sao? Chẳng phải em đã cố gắng tập trung vào công việc, vào ăn uống để quên người ta sao? Vậy em còn lục lại làm gì? Tôi biết kỷ niệm lại ùa về khiến tim em thổn thức, câu hỏi vô tình của ai đó khiến em giật mình và em lại một lần nữa nghĩ về người ta. Và một lần nữa *****g ngực trái lại nhói lên nhức nhối.

Cô gái à, em bảo hình bóng, sự quan tâm, hành động cử chỉ của người ta khiến em chẳng thể quên! Em ạ, một ánh mắt còn làm người ta nhớ cả đời nói gì một người em đã dành hết rung động và tình cảm để yêu.Vậy nên em đừng cố gắng để quên, cũng đừng hành hạ mình nữa. Không còn ở bên người ta không nhất thiết là em để bản thân mình phải khổ. Đến một ngày nào đó khi thời gian đủ lớn, tình yêu thương của những người xung quanh đủ nhiều trái tim em sẽ quen với chuyện người ta rời xa.

Cô gái à, có biết bao người con trai ở bên cạnh em, họ quan tâm em thật lòng, họ đến với em cũng xuất phát từ trái tim. Cũng là cách yêu thương như người ta chỉ là họ đến muộn hơn một bước. Vậy mà em nỡ cự tuyệt sao? Tôi hiểu em sợ mình bị tổn thương cũng sợ bản thân làm tổn thương họ, em sợ lí trí không thắng nổi trái tim, sợ một ngày nhận ra mình vội nắm tay họ chỉ vì cô đơn, em sợ cảm giác hụt hẫng, sợ tình yêu thương của họ làm em nhớ đến người ta… Em hãy nhìn ra thế giới xung quanh đi, có rất nhiều cô gái cũng bị đổ vỡ trong tình cảm vậy mà họ vẫn yêu và hạnh phúc đấy thôi. Em à, hãy cứ thử một lần nữa mở lòng, hãy cho họ một cơ hội. Tôi tin trái tim em sẽ thấy ấm áp hơn rất nhiều.

yeu-di2-blogtamsuvn (2)

Cô gái à, tôi biết em vẫn còn nhớ người ấy…rất nhiều. Nhưng em ạ, trong lúc em đang ngồi đây khóc, trách móc đủ thứ, thì người ta, ở đâu đó, đang cười đùa, hạnh phúc với một nửa của họ. Có khập khiễng không? Tại sao em lại phải khóc vì một người không xứng đáng như thế?Tại sao em lại phải khổ như thế? Em đã khóc vì cha mẹ em bao giờ chưa? Đã một lần nghĩ về họ chưa? Em biết không? Chẳng ai thích nổi một cô gái suốt ngày luôn ủ rũ và mặc cảm cả. Nếu em không yêu lấy bản thân mình, thì ai sẽ yêu em? Đứng dậy đi cô gái. Buồn như vậy đủ rồi.

Cô gái à, dư luận vốn là con dao hai lưỡi, họ khen em rồi cũng chê em bất cứ lúc nào, hôm nay thấy em hạnh phúc, họ ngon ngọt, ngày mai thấy em buồn tủi họ mỉa mai. Vậy nên đừng cố giải thích cho họ hiểu lí do em và người ta không còn bên nhau nữa. Em nghĩ họ tin, còn tôi nghĩ có khi nhờ lời em nói một câu chuyện khác lại được dựng lên mà người tổn thương lại là em. Nếu em cần một người để chia sẻ, động viên khi tinh thần suy sụp hãy tìm người mà mình tin tưởng nhất chứ đừng tìm người hay tung hô em.

Cô gái à, tôi không biết chuyện tình cảm của em không thể tồn tại vì lí do gì. Do gia đình phản đối, khi có người thứ ba, hay chỉ đơn giản là không thể đi chung một con đường. Dù vậy nhưng tôi vẫn muốn em mạnh mẽ lên! Níu kéo làm gì khi trái tim người ta không còn dành cho mình nữa, giải thích làm gì khi người ta chẳng tin. Vậy thì em hãy tìm cho mình một ai đó đủ bao dung, đủ yêu thương, đủ quan tâm để em gửi gắm đi. Ừ thì cái bóng của người cũ đôi khi vẫn còn ám ảnh em làm em sợ hãi, nhưng em ạ, nếu người ta đủ chân thành trái tim em sẽ ấm dần lên thôi.