Thật không ngờ, tôi quyết tâm cướp chồng của bạn, rồi thứ tôi có được cũng chỉ là thứ đồ bỏ đi mà thôi.
Ngày đầu tiên đến nhà Linh chơi, tôi đã thấy ấn tượng bởi vẻ đẹp trai, có phần phong nhã, hào hoa của Toàn – chồng Linh. Dù không nói ra vì nhưng tôi đã thấy trái tim mình rung động. Tôi thực sự thấy thích Toàn, dù tôi biết tôi như vậy là không được, vì Linh là bạn thân tôi.
Nhưng thú thực, tôi không cầm được lòng mình mỗi khi đến nhà Linh, nghĩ đến Toàn, tôi thấy xốn xang vô cùng. Tôi thật sự mù quáng và ích kỷ. Thay vì tình cảm quý mến Linh ban đầu, tôi bắt đầu cảm thấy đố kỵ, ghen ngược với Linh. Hà cớ gì Linh có người chồng tốt như thế, trong khi tôi xinh hơn, điều kiện tốt hơn lại không có. Thế là tôi mê muội lên kế hoạch tiếp cận chồng Linh.
Tôi kiếm cớ đến nhà Linh nhiều hơn, gây chú ý với Toàn. Tôi thấy Toàn cũng có ý với tôi. Trước mặt Linh, Toàn làm bộ không chú ý gì đến tôi, nhưng những lúc vắng mặt vợ. Toàn thường có những cử chỉ đụng chạm với tôi. Càng ngày, tôi càng thích Toàn mê mệt.
Hiếm có người đàn ông nào từ chối khi 1 người phụ nữ đẹp chủ động tấn công anh ta. Toàn cũng thế, sau đó không bao lâu, tôi và Toàn chính thứcvụng trộm với nhau. Toàn chiều chuộng tôi, anh rất ga lăng, rất đàn ông, chuyện chăn gối cũng khiến tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Tôi càng ngày càng lún sâu vào sai lầm mà không biết.
Nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, Linh phát hiện ra mối quan hệ giữa chúng tôi. Tất nhiên Linh rất tức giận, đau khổ. Linh đòi chia tay Toàn bằng được, cô ấy bế con về nhà ngoại, lần cuối gặp tôi, Linh chỉ vứt lại cho tôi nụ cười khẩy, cô nói: “Cậu được lắm, cướp chồng của bạn, để xem 2 người hạnh phúc được bao lâu nhé”.
Thế rồi, Linh và Toàn hoàn tất thủ tục ly hôn sau đó không lâu. Mấy tháng sau, tôi và Toàn kết hôn. Tôi đã đánh đổi 1 tình bạn để có chồng như vậy đấy. Thế nhưng, lấy Toàn rồi tôi mới biết, tôi thật ngu dại, Toàn không tốt đẹp như tôi nghĩ, chưa kể tôi còn nhận sự đối xử khắc nghiệt từ bố mẹ anh.

Ảnh minh họa

Mẹ Toàn ghét tôi ra mặt, bà thậm chí chưa bao giờ nói với tôi một câu tử tế. Bà bóng gió, tôi là loại phụ nữ lẳng lơ, thế mới đi cướp chồng của bạn, phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Bà nói đúng, tôi rõ ràng đã chủ động cướp chồng của bạn, vì thế, dù ấm ức tôi cũng đành nhẫn nhịn.
Toàn chẳng bao giờ bênh vực tôi, mẹ anh có đối xử với tôi thế nào anh cũng kệ, anh hờ hững như đấy là điều hiển nhiên. Không khí gia đình lúc nào cũng ngột ngạt, tôi làm gì mẹ chồng cũng chê bai, bà bảo không bằng một góc của Linh. Đồ ăn tôi nấu, mẹ chồng cũng bảo ăn chẳng ra gì, tìm Linh mà học hỏi. Nói chung, tôi sống hoàn toàn dưới cái bóng của Linh, khổ sở và áp lực vô cùng.
Chồng tôi thì chỉ được cái mã đẹp trai, anh lười và ỷ lại. Việc nhà một tay tôi đảm nhiệm, Toàn không bao giờ chia sẻ với tôi bất cứ việc gì, có lần tôi cáu, Toàn bảo trước Linh đều làm hết, cô ấy có bao giờ kêu 1 tiếng nào đâu. Tôi nghe vậy thì á khẩu, không nói lại được câu nào.
Tính Toàn đào hoa, sao tôi ngu ngốc thế, không sớm nhận ra. Ngoài tôi, Toàn còn nhắn tin với nhiều người nữa. Càng ngày tôi càng thấy chán cuộc hôn nhân này vô cùng, Thật không ngờ, tôi quyết tâm cướp chồng của bạn, rồi thứ tôi có được cũng chỉ là thứ đồ bỏ đi mà thôi.
Mới cưới vài tháng mà tôi thấy thời gian đằng đẵng như mấy năm vậy. Chẳng có một phút nào tôi được sống vui vẻ, thoải mái. Có lẽ đây chính là cái giá mà tôi phải trả cho việc cướp chồng của bạn. Ngoài việc bị người đời khinh miệt, dè bỉu, tôi còn tự ôm lấy gánh nặng cho mình. Có lẽ nào, tôi lại ly hôn, rồi bắt đầu sống một cuộc đời tử tế hơn?

Theo truyennganmoingay.com

View more random threads: