Tôi hỏi anh tại sao không chịu gần gũi tôi, tại sao cưới tôi về chỉ để ôm mỗi đêm chứ không cho tôi được làm vợ. Anh cứ để yên cho tôi đánh, ánh mắt đau xót hướng vào một nơi xa xăm lắm.
Đọc những dòng tâm sự của bạn L.D.B, tác giả bài viết: “Thông báo động trời của bác sĩ khiến cả tôi và chồng bật khóc vì mừng” mà tôi như thấy mình ở trong đó. Chỉ khác rằng tôi còn đang lăn lộn trong mớ đau khổ ấy.
Tôi là vợ 2 của một người đàn ông 31 tuổi. Điểm đau lòng là tôi yêu anh rất sâu đậm, còn anh thì không. Tôi đến với anh qua chính sự mai mối của ba mẹ anh. Khi đó, tôi nghe rất nhiều chuyện về gia đình nhỏ của anh.
Vợ anh vì mắc bệnh u nang buồng trứng từ trẻ nên không thể có thai. Anh chị cưới nhau gần 2 năm vẫn chưa có tin vui. Anh lại là con một, không thể không có người nối dõi. Vì thế, ba mẹ anh bắt ép hai người phải li hôn, dù anh vẫn còn yêu chị ấy rất nhiều.
Sau khi anh li hôn được 1 năm thì gặp tôi. Tôi là con gái một của một gia đình giàu có. Tôi cũng không hiểu vì sao ba mẹ anh lại rất thương tôi. Khi vừa gặp tôi, họ đã hỏi tôi có muốn là con dâu của họ không? Khi đó, tôi còn ngây thơ trả lời là nếu con trai họ tốt, tôi sẵn lòng.
Ngày gặp anh đầu tiên, tôi đã mến vẻ ngoài điển trai, mái tóc dài lãng tử của anh. Những hành động quan tâm tôi của anh sau đó khiến tôi yêu anh say đắm. Được nửa năm quen biết, tôi chính thức trở thành vợ anh. Tôi chỉ nghĩ đơn giản anh và vợ cũ chưa có con nên sẽ không có gì ràng buộc. Tôi chỉ không nghĩ đến chuyện anh còn tình cảm với vợ cũ mình.
Đêm tân hôn, anh uống say đến độ không biết gì. Tôi đành ngậm ngùi ôm anh ngủ mà chẳng làm được gì nữa. Nhưng sau đêm đó cả tuần, anh vẫn không động vào tôi. Tôi không hiểu được vì sao, chỉ biết cố gắng đêm nào cũng ăn diện ***y để mời mọc anh. Đến nửa tháng, chịu không nổi, tôi đã đánh anh và khóc. Tôi hỏi anh tại sao không chịu gần gũi tôi, tại sao cưới tôi về chỉ để ôm mỗi đêm chứ không cho tôi được làm vợ. Anh cứ để yên cho tôi đánh, ánh mắt đau xót hướng vào một nơi xa xăm lắm.

Tôi hỏi anh tại sao không chịu gần gũi tôi, tại sao cưới tôi về chỉ để ôm mỗi đêm chứ không cho tôi được làm vợ. (Ảnh minh họa)
Đêm hôm sau, anh lại uống say. Tôi vừa mở cửa, anh đã ôm chầm lấy tôi mà khóc và xin lỗi. Anh nói anh vẫn còn yêu vợ cũ nhiều lắm, anh không muốn phản bội chị ấy. Tôi nghe mà điếng người, chẳng còn suy nghĩ được gì nữa. Nhưng đêm đó, anh dùng vũ lực và sức mạnh để bắt tôi chiều anh trong cơn say, khi anh vẫn mải xin lỗi và nói yêu vợ cũ. Tôi cay đắng nhận ra, anh chẳng có một chút tình cảm nào dành cho mình.
Sau lần duy nhất đó, anh không hề chạm vào tôi nữa. Chúng tôi ngủ riêng. Tôi không chấp nhận được việc anh vẫn yêu vợ cũ. Còn anh dường như cũng ân hận với vợ cũ nên không chịu vào phòng tôi. Vợ chồng chúng tôi như hai người ở trọ. Anh vẫn chăm sóc, mua thức ăn cho tôi, nhưng yêu thương tôi thì không.
Tôi định một thời gian nữa, nếu mọi chuyện không thay đổi, tôi sẽ để anh ra đi. Vậy mà chưa kịp làm đơn, tôi đã phát hiện mình mang thai. Cầm que thử thai 2 vạch hồng trên tay, tôi vui đến mức nhảy lên. Có con, tôi sẽ giữ được anh bên cạnh.
Khi báo tin có thai, thái độ của anh một lần nữa khiến tôi tổn thương sâu sắc. Anh tái mặt đi, rồi lắp bắp hỏi tôi có thật không? Tôi hồn nhiên khoe que thử thì anh ôm đầu. Anh nói rất nhỏ, nhưng mỗi lời như con dao đâm vào trái tim tôi. Anh nói vợ cũ anh cũng vừa báo có thai cách đây 2 tháng. Anh định để cô ấy sinh con, xét nghiệm AND rồi dẫn vợ con về gặp ba mẹ chồng. Khi đó, anh chính thức trả lại tự do cho tôi để đấu tranh cho tình yêu của mình.

Có lẽ vì có thai mà buồn, khóc nhiều nên tôi sinh non 1 tháng. (Ảnh minh họa)
Tôi nghe mà ngã quỵ bất tỉnh. Khi tỉnh lại, tôi nghe ba mẹ chồng đang mắng anh vì dám để tôi ngã khi vừa có thai. Hóa ra, anh đã đưa tôi về nhà anh. Những tháng có thai, anh vẫn chăm sóc tôi, vẫn dặn dò tôi cẩn thận. Nhưng chưa khi nào tôi vui nổi. Có lẽ vì có thai mà buồn, khóc nhiều nên tôi sinh non 1 tháng. Ngày tôi sinh, chồng tôi vẫn đang mải mê chăm sóc vợ cũ ở cử.
Những ngày ở bệnh viện, chỉ có ba mẹ chồng túc trực chăm sóc tôi. Anh lấy lí do bận việc để đến nhìn con vài phút rồi về. Nhưng tôi biết, anh đang bận làm gì.
Theo như tôi biết, vợ cũ anh sinh con gái, còn tôi sinh con trai. Chuyện của vợ chồng tôi, ba mẹ chồng vẫn chưa hay biết. Anh cũng nói cho anh vài tháng đợi con gái anh lớn một chút, anh xét nghiệm ADN cho chắc chắn rồi sẽ quyết định cuộc hôn nhân này. Tôi có cảm giác tôi và con chỉ là lựa chọn thứ 2 cho anh, còn tình cảm thì không? Tôi nên ôm con ra đi trong âm thầm hay nói với ba mẹ chồng, rồi dựa vào con trai để bắt ép anh quay về bên mình? Nhìn con cũng bị anh lạnh nhạt, tôi đau lòng quá.

Theo truyennganmoingay.com