Cuối cùng tôi cũng có cơ hội biết được chuyện giữa chồng và cậu trợ lý. Làm sao tôi có thể ngờ được anh lại che giấu tôi tài tình đến vậy.
Tôi và chồng từng yêu nhau gần 4 năm mới về chung một nhà. Sống với nhau thêm 12 năm, chưa khi nào tôi lăn tăn chuyện chồng ngoại tình. Chúng tôi cũng có những lần cãi nhau lớn, thậm chí một thời gian tôi bỏ về ngoại cùng 2 con, nhưng tôi vẫn tin anh.
Tôi tin chồng cũng có lí do. Tuy là giám đốc một xí nghiệp nhưng chồng tôi rất khác người. Anh không hề thích những cô gái xinh đẹp, da trắng, dáng cao, mặc quần áo hở hang. Đi trên đường nếu gặp cô gái nào như thế, anh sẽ chê bai ngay. Các chương trình người mẫu anh đều không bao giờ xem. Anh hay nói: “Chỉ có vợ là đẹp nhất thôi. Anh không thích mấy cô bề ngoài đẹp mà não chẳng có gì?”
Chúng tôi cãi nhau cũng chỉ vì anh quá kĩ tính. Đối với anh, cái gì cũng phải hoàn hảo. Tôi dọn nhà phải sạch đến mức quẹt tay không còn hạt bụi. Nấu ăn phải trang trí như ở nhà hàng. Chăm con phải lên cân hàng tháng…nếu tôi không làm được như thế, tôi sẽ bị anh cằn nhằn đến cả tuần. Đến mức nhiều khi tôi phải gào lên: “Anh là bố hay mẹ em vậy?”. Đến mẹ chồng tôi còn không chịu nổi tính khí của anh. Bà hay bảo chồng tôi là đàn ông mà tính nết đàn bà.
Anh cũng chẳng bao giờ đi chơi đêm. Đi làm là anh về nhà ngay. Tiền bạc cũng đưa hết cho tôi chứ không giấu giếm. Mặc dù tôi hay trách anh quá kĩ tính, nhưng nhìn lại, anh còn tốt hơn nhiều người đàn ông vô trách nhiệm khác.

Người duy nhất anh tiếp xúc nhiều và luôn có mặt bên cạnh anh dù là ở công ty hay đi công tác là cậu trợ lý. (Ảnh minh họa)
Chuyện vợ chồng của chúng tôi rất ít ỏi. Phần vì chồng tôi sinh lý yếu, phần vì tôi bị “sa mạc hóa” nên quan hệ rất khó khăn. Ở nhà, chúng tôi phải dùng tới ‘đồ hỗ trợ’ mới có thể êm xuôi mọi việc.
Chồng tôi kĩ tính trong cả chuyện vợ chồng. Anh có yêu cầu rất cao trong đời sống chăn gối, còn tôi thì không chịu nổi nên thường cả tháng chúng tôi mới gặp gỡ nhau một lần.
Lần mới đây nhất, tôi bất ngờ khi chai dung dịch tôi mới mua nhẹ bẫng, tôi bắt đầu ngờ ngợ chuyện gì đó. Để thử chồng, tôi mua một chai mới. Và thật bất ngờ khi một tuần sau, chai đã nhẹ hẳn đi dù chúng tôi không hề ‘gặp gỡ’ nhau lần nào. Tôi bắt đầu theo dõi anh nhiều hơn và chuẩn bị tinh thần tốt nhất cho mọi tình huống xảy ra.
Thế nhưng, dù đã theo dõi gần 2 tuần, tôi vẫn không phát hiện điều gì bất thường. Các cuộc gọi đều là của đồng nghiệp anh. Anh cũng chẳng đi đâu sau giờ làm. Người duy nhất anh tiếp xúc nhiều và luôn có mặt bên cạnh anh dù là ở công ty hay đi công tác là cậu trợ lý.
Mỗi buổi sáng, trước khi đi làm, tôi hay kiểm tra lọ dung dịch. Tôi biết anh ngại mua nên sẽ đem nó đi khi cần thiết. Quả nhiên, sáng thứ 4, lọ dung dịch biến mất. Tôi bồn chồn đến mức không thể làm gì được. Đến trưa, tôi bất ngờ đến xí nghiệp tìm anh. Tôi muốn kiểm chứng điều tôi nghi ngờ bấy lâu. Khi đến nơi, vài người công nhân bảo chồng tôi và cậu trợ lí đã đi ăn trưa cùng nhau. Họ còn chỉ địa điểm hai người thường đi ăn để tôi tới tìm.
Tới nơi, tôi càng ngạc nhiên khi thấy đó là một khách sạn nhỏ, chuyên bán thức ăn trưa và có kèm phòng riêng nghỉ ngơi. Tôi đưa hình 2 vợ chồng cho nhân viên ở đó xem, hỏi người này có tới không, tôi đang cần tìm anh gấp. Cô nhân viên đó nói anh là khách hàng quen của khách sạn. Trưa nào anh cũng đến đây ăn trưa rồi thuê phòng nghỉ với một người đàn ông khác, trẻ hơn anh rất nhiều. Tôi nghe mà điếng cả người. Nhưng khi tôi hỏi só phòng thì quản lí khách sạn không cho, cô nhân viên trẻ đó còn bị mắng và dọa đuổi việc.

Tôi không hiểu sao anh cùng một lúc có thể vừa bên tôi, vừa có quan hệ tình cảm với cậu trợ lý đó. (Ảnh minh họa)
Lấy điện thoại gọi anh, anh nói anh vẫn đang ở xí nghiệp, mới ăn cơm xong. Biết nếu không bắt được tận tay, day tận mặt, tôi sẽ chẳng làm gì được anh, nên tôi cố đợi thời cơ.
Cuối cùng, tôi cũng có cơ hội bắt quả tang chồng ngoại tình với cậu trợ lí. Hôm đó, khi đưa con đi học, tôi gọi điện xin nghỉ phép và đến trước xí nghiệp anh đợi. Lọ dung dịch lại biến mất, tôi biết anh sẽ làm gì với nó.
Khi anh vừa đóng cửa được vài phút, tôi gõ cửa, đóng giả nhân viên nói đem nước đến. Không nghi ngờ, anh mở cửa. Chỉ đợi bấy nhiêu, tôi vội xông thẳng vào phòng và thấy người tình của anh đang cuộn chăn nằm đợi sẵn. Còn anh, trên người chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm.
Suốt mấy ngày hôm nay, chồng tôi vẫn chăm sóc tôi chu đáo nhưng tôi chỉ thấy ghê sợ anh hơn. Chúng tôi cũng chẳng nói năng gì với nhau. Anh cũng không xin lỗi tôi hay cầu xin tôi tha thứ? Cuộc hôn nhân của chúng tôi đang trên bờ vực thẳm. Tôi nên làm gì trong giai đoạn khó khăn bây giờ? Nếu làm ngơ mà sống thì tôi không làm được. Còn chia tay thì chồng tôi phải đối mặt với dư luận thế nào? Tôi không hiểu sao anh cùng một lúc có thể vừa bên tôi, vừa có quan hệ tình cảm với cậu trợ lý đó. Giờ cứ miên man suy nghĩ thế này, chắc tôi phát điên quá.

Theo truyennganmoingay.com