Ngày tôi bỏ em theo người đàn bà khác, em khắc cốt ghi tâm nói rằng sẽ trả thù tôi.
Nhưng bẵng đi một thời gian dài, mấy năm rồi không thấy em xuất hiện, tôi nghĩ, em chỉ nói vậy chứ đã quên chuyện cũ. Đàn bà mà, ai chẳng hận, chẳng thù khi tình yêu tan vỡ.
Chỉ là, tôi không phải là gã đàn ông đê tiện, mà tôi bỏ em vì lý do chúng tôi không còn hợp nhau nữa. Sống với nhau 3 năm, tôi nhận ra, tình yêu của tôi và em giống như tình bạn bè, tri kỉ chứ không phải là tình vợ chồng. Tôi đã yêu em, cưới em, nhưng cuộc sống vợ chồng cũng cần vun đắp, cần tưới xới để đơm hoa kết quả ngày một nhiều. Chỉ là, em bận rộn tối ngày với công việc, em thờ ơ chồng con, em gồng mình làm người đàn bà thành đạt mà không nghĩ tới hạnh phúc lứa đôi, không nghĩ tới trách nhiệm của mình với gia đình. Tôi đã nhiều lần góp ý với em, để em thay đổi cách sống, nhưng em không những không thay đổi mà còn nói tôi là đàn ông vô dụng, không biết kiếm tiền thì để vợ kiếm.
Cộng lại nhiều việc, từ chuyện em coi thường bố mẹ tôi đến chuyện em hỗn láo với chồng, vô trách nhiệm với gia đình, tôi quyết định từ bỏ em. Ngày tôi đưa đơn ly hôn, em trợn trừng mắt nhìn tôi nhưng không níu kéo. Em nói ‘nếu sau này tôi giàu có, anh sẽ chết với tôi, tôi không tha cho người đàn ông bội bạc’.

Vợ tôi cho vay tiền cũng không có bằng chứng gì. Vì tin em nên đã đưa tay không và giờ đây thì mất trắng. (ảnh minh họa)
Người ngoài, ai cũng nghĩ tôi là một gã đàn ông khốn nạn, bỏ vợ cũ lấy vợ mới. Nhưng chỉ ở trong hoàn cảnh của tôi mới thực sự hiểu được, tôi là thật tâm yêu thương em, đối đãi với em đúng trách nhiệm của người chồng. Nhưng em đã coi thường tôi, coi thường gia đình tôi, khinh miệt tôi, khước từ tình cảm của tôi. Tôi không thể sống với người đàn bà luôn coi chồng mình là kẻ vô dụng, và vỗ ngực tự xưng mình là bá chủ trong nhà được.
Tôi bỏ em, sau hơn 5 tháng thì gặp người phụ nữ khác. Tìm hiểu một thời gian, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Có lẽ, điều đó làm em càng căm hận hơn. Em đổ tội cho tôi ngoại tình nên mới bỏ vợ. Nhưng thật lòng, đâu phải thế. Tôi còn chẳng quen biết người phụ nữ nào để có thể ngoại tình. Chỉ là, không thể ở mãi một mình, sau khi ly dị với em, tôi quyết định lấy vợ hai.
Em dọa nạt tôi, nói với tôi rằng em sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi. Và sau mấy năm, chúng tôi đang sống hạnh phúc thì em tới nhà tôi, đòi chồng.
Em nói, ngày đó em và tôi là vợ là chồng, người khác không thể cướp mất tôi. Em bỏ tôi đi cũng chỉ vì làm giàu, tạm xa chồng, không bao giờ có chuyện để chồng đi cưới người khác. Em không đành lòng cho không chồng.
Nghĩ lại, thấy em thật buồn cười. Chúng tôi đã thỏa thuận ly hôn và em cũng đã kí vào tờ đơn ly hôn rồi, em còn đòi gì nữa. Cuộc sống của tôi đang yên ấm, em sao lại về đây mà phá hoại.
Những ngày sau đó, không thấy em xuất hiện, tôi nghĩ em đã nghĩ thông, đã bằng lòng với hiện tại nên không bận tâm. Nào ngờ, một ngày nọ, khi đi công tác về, thấy vợ mình khóc lóc mãi không thôi. Tôi hỏi tại sao, có chuyện gì thì vợ tôi kể bị lừa hết tiền. Nhà có mấy trăm triệu, mang đi cho em họ vay nóng, nói là sẽ trả lại ngay lập tức. Vì là em họ nên tin tưởng. Ai ngờ, người em họ ấy lại là đồng nghiệp của vợ cũ của tôi. Cô ấy đã dùng cách nào đó mua chuộc được cậu ta. Và cuối cùng thì cậu ta cao bay xa chạy.
Vợ tôi cho vay tiền cũng không có bằng chứng gì. Vì tin em nên đã đưa tay không và giờ đây thì mất trắng. Tôi không biết số tiền ấy đi đâu, vào tay ai hay là vào tay vợ tôi, chỉ là, bây giờ, tôi có muốn báo công an, có muốn kiện cáo cũng không được, lại mang tội vu khống thì còn nặng hơn.
Tôi giận lắm, gọi cho vợ cũ nói tại sao cô ta lại lừa lọc vợ tôi như vậy thì cô ta bảo, đây là bài học cho kẻ đi cướp chồng người khác. Vợ cũ không chịu hiểu, tôi và em đã ly hôn thì không còn ràng buộc gì, tại sao em lại đến phá hạnh phúc của gia đình tôi. Có ít tiền, em lừa chúng tôi thì bây giờ chúng tôi sống sao?

Tôi đã bỏ em đi lấy vợ, còn em vẫn cô đơn. Nhưng tôi nói thật, dù là không lấy ai, tôi cũng không thể sống với người vợ quái đản như em được… (ảnh minh họa)
Tôi giận vợ mình, cũng căm hận vợ cũ. Người đàn bà ấy lúc nào cũng tự cho mình tài giỏi, và giờ đây, lại về tìm cách trả thù. Mà tôi nào có thù oán gì với cô ta. Cô ta còn gọi cho mẹ tôi, nói muốn quay lại với tôi và còn đút cho mẹ tôi rất nhiều tiền. Mẹ tôi thì lại thích tiền nên nhận luôn. Nói là của con dâu cũ thì có gì mà không nhận được. Càng làm vậy, vợ hiện tại của tôi càng đau lòng.
Đến nước này, thật sự tôi đã bó tay, không biết nên làm gì. Nếu em là người hiểu chuyện, em đã không hành động sai lầm như thế. Để làm gì, để cướp về một kẻ không hề yêu em và một kẻ em đã từng coi thường hay sao? Hay là em chỉ hiếu thắng, không muốn tôi sống hạnh phúc với người ta, chứ tôi nghĩ, em nào yêu thương gì tôi. Giờ đây, tôi đã có vợ có con, tôi còn muốn được chăm sóc vợ con mình chu đáo. Với em, tôi coi như một cái bóng trong quá khứ, tại sao lại quay về hành hạ vợ con tôi?
Tôi đã bỏ em đi lấy vợ, còn em vẫn cô đơn. Nhưng tôi nói thật, dù là không lấy ai, tôi cũng không thể sống với người vợ quái đản như em được…

Theo truyennganmoingay.com