Nhìn em đau đớn, không nói lên lời vì bị xúc phạm, vì quá khứ buồn đau vô tình bị đào xới, không hiểu sao tôi lại quỳ gục dưới chân em rồi nói với em lời xin lỗi.
Tôi và em đến với nhau bằng sự đồng cảm từ hai trái tim thiếu thốn tình yêu thương của gia đình. Em là trẻ mồ côi còn tôi là con không cha. Em hiền lành, dịu dàng, ngoan ngoãn nên mẹ tôi rất quý mến em. Tình yêu của chúng tôi sau 2 năm đã kết thúc bằng một đám cưới giản dị và mở ra một gia đình nhỏ ấm áp.
Do không có được sự giúp đỡ nhiều từ phía gia đình nên cuộc sống ở riêng của chúng tôi khá vất vả. Em chỉ là công nhân may bình thường, đồng lương chỉ đủ lo tiền ăn cho hai vợ chồng.
Còn tôi may mắn hơn em, được học hành đầy đủ nên tôi yên vị với chức công nhân kĩ thuật. Rồi em mang thai, tổ ấm của chúng tôi sắp chào đón thêm một thành viên mới nên cả hai cố gắng kiếm thêm để cuộc sống của con sau này được đầy đủ.
Dù không muốn nhưng tôi vẫn buộc lòng phải nhận công tác xa nhà để có thu nhập tốt hơn. Để em ở lại một mình, tôi cũng không yên tâm nhưng khi em nói cả hai phải cùng cố gắng thì tôi biết tôi cần mạnh mẽ hơn để không phụ lại sự kì vọng của em.
Công việc bận rộn nhưng mỗi tuần, tôi đều cố gắng thu xếp công việc để về nhà thăm em một lần. Em luôn động viên, dặn dò tôi phải cố gắng giữ gìn sức khỏe , đừng quá sức. Biết em chịu nhiều thiệt thòi, khổ cực, tôi càng thương em, yêu em nhiều hơn.

Đàn ông dù có bản lĩnh thế nào thì cũng không thể cưỡng lại được sự cô đơn, trống vắng. (Ảnh minh họa)
Nhưng đàn ông dù có bản lĩnh thế nào thì cũng không thể cưỡng lại được sự cô đơn, trống vắng. Và trong những giây phút yếu lòng khi không có em bên cạnh, tôi đã không ngăn được mình ngã vào vòng tay của Mai.
Tôi với Mai đã có một thỏa thuận ngầm với nhau rằng chúng tôi đến với nhau chỉ vì nhu cầu sinh lý, tuyệt đối sẽ giữ kín mọi chuyện cho nhau và không đòi hỏi nhau bất cứ điều gì.
Tôi yên tâm với cuộc tình vụng trộm ấy của mình. Tôi vẫn trở về nhà thường xuyên và đối xở với em tốt như trước. Tôi cứ ngỡ câu chuyện ngoại tình của tôi sẽ mãi là bí mật, nào ngờ…
Một ngày mẹ tôi hốt hoảng gọi điện báo tin em bị động thai, phải vào viện cấp cứu. Tôi tức tốc lao đến bên em và đón nhận cú sốc tinh thần quá lớn, tôi vĩnh viễn không được thấy mặt đứa con chưa kịp trào đời.
Đau đớn, xót xa, tôi lại gần bên em thì em giận dữ xua đuổi tôi. Thì ra em đã biết hết mọi chuyện, cô nhân tình của tôi đã không giữ đúng lời hứa mà gọi điện cho em, khiến em không chịu được đả kích mới dẫn tới bi kịch ngày hôm nay.
Sau cú sốc đó, không khí trong gia đình tôi u ám và nặng nề khủng khiếp. Em nhất định không chịu gặp tôi, chỉ trốn trong phòng khóc. Em hờ hững, lạnh nhạt với tôi khiến tội lỗi của tôi càng thêm to lớn. Càng đau khổ, tôi càng giận Mai đã không giữ lời.
Tôi quyết tâm cắt đứt mọi liên lạc với Mai để ở nhà chăm sóc em. Nhưng em không cần tôi, em xua đuổi tôi, em nói em không muốn nhìn thấy mặt tôi. Nỗi đau mất con còn chưa nguôi ngoai, cộng thêm với sự xa lánh của em đã khiến tôi thật sự mệt mỏi và chỉ muốn gục ngã. Chính lúc này, lại một nữa, sự yếu lòng đã đẩy tôi quay lại với Mai.

Em đau đớn, không nói lên lời vì bị xúc phạm, vì quá khứ buồn đau vô tình bị đào xới. (Ảnh minh họa)
Lần này, em nhất định không chịu để yên, em đã tìm tới tận chỗ tôi làm để đánh ghen. Tôi không thể ngờ một người con gái hiền lành như em lại có thể dám làm chuyện động trời như vậy. Em gây chuyện ầm ĩ khiến tôi bị đồng nghiệp chê cười. Lòng tự trọng của người đàn ông bị hạ nhục, tôi giận dữ kéo em về nhà.
Giữa chúng tôi đã xảy ra một cuộc cãi vã ghê gớm. Em khóc lóc, mắng nhiếc tôi thậm tệ. Nhưng cho dù tôi có sai thì em cũng không nên khiến tôi mất mặt trước nhiều người như vậy. Bỗng nhiên Mai từ đâu bước vào, lên tiếng bệnh vực tôi.
Mai nói là do em không quan tâm, em xua đuổi tôi nên tôi mới tìm người khác. Tôi thấy rõ sự oán hận hiện lên trong mắt em, em lao tới định giáng cho Mai một cái tát nhưng Mai cũng khồn vừa, cô ấy hét lớn lên một câu khiến cả tôi và em đều ngỡ ngàng:
– Tôi thách đứa không cha như cô dám làm gì tôi đấy!
Câu nói của Mai đã khiến em dừng bước, nước mắt em đột nhiên rơi xuống. Thấy em bị đánh trúng tâm lý, Mai liền thừa thắng:
– Đứa không cha như cô mà cũng đòi lên mặt với người khác sao .
Lúc này thì người tặng Mai một cái tát không phải là em mà chính là tôi. Mai nhìn tôi với ánh mắt uất hận rồi bỏ đi. Nhìn em đau đớn, không nói lên lời vì bị xúc phạm, vì quá khứ buồn đau vô tình bị đào xới, không hiểu sao tôi lại quỳ gục dưới chân em rồi nói với em lời xin lỗi.
Tôi cũng là đứa trẻ không cha, tôi cũng thấu hiểu nỗi xót xa của một đứa trẻ lớn lên trong sự ghẻ lạnh, dị nghị. Tôi và em đã tìm đến với nhau cũng chính vì sự đồng cảm ấy, vậy mà giờ đây tôi lại khiến em bị xúc phạm bởi chính sự đồng cảm ấy. Lòng tôi đau như cắt, tôi hối hận vô cùng. Nhưng tôi phải làm gì để sửa chữa lỗi lầm và hàn gắn trái tim cho em đây?

Theo truyennganmoingay.com