Nghe xong bà nói “Cá vào ao ta, coi như là của ta”. Bà cũng khuyên tôi hãy giữ kín bí mật này “sống để bụng, chết mang theo”.
Chào độc giả thân quen của mục tâm sự!
Tôi không nghĩ rằng, một lúc nào đó người con trai mạnh mẽ như tôi lại lên đây kể ra câu chuyện cuộc đời mình. Nhưng tôi đau quá, tôi không tài nào chịu đựng nổi nỗi đau đớn này. Gần 40 tuổi đầu, tôi vẫn bị lừa, một cú lừa cay đắng. Tôi đã cố để gạt đi tất cả nỗi đau, tôi đã cố gắng để gượng dậy sống tiếp. Nhưng sao, tôi vẫn đau đớn như thế này.
Tôi và vợ quen nhau được 2 năm thì cưới. Tính tới nay cuộc hôn nhân của chúng tôi đã trải qua 12 năm. Hai con trai chúng tôi đều lớn khôn, đứa lớn học cấp 2, còn đứa nhỏ đang học cấp 1. Tôi đã từng rất hãnh diện với gia đình, với bà con xóm giềng vì hai thằng con trai của tôi đứa nào cũng kháu khỉnh, đáng yêu.
Vợ tôi, cô ấy là nhân viên hành chính của một khách sạn lớn. Hằng ngày cô ấy đi làm theo ca, nên thời gian không ổn định. Vì thế, phần lớn thời gian chăm con, dạy con đều đến phần tôi. Tuy nhiên, không vì thế mà tôi lấy làm khó chịu, tôi rất thấu hiểu và thông cảm cho vợ mình. Bởi tôi rất yêu cô ấy.

Bán tín bán nghi, tôi đã lấy mẫu tóc của hai đứa con tôi mang đi xét nghiệm kết quả ADN. Tôi đã rất hi vọng mọi thứ chỉ là sự nhầm lẫn (Ảnh minh họa).
Lẽ ra tôi sẽ tiếp tục sống cuộc sống hạnh phúc như trong mơ ấy, cho tới tuần trước. Khi đó, cơ quan tôi có buổi khám sức khỏe định kỳ 6 tháng. Cũng vì thời gian vừa rồi tôi thấy vùng nhạy cảm của mình có đau đớn, nhân tiện tôi đã kiểm tra luôn thì vô tình phát hiện một sự thật đau đớn. Tôi đã không ngờ tới, đời tôi rồi có lúc lại rơi vào bi kịch như vậy.
Khi bác sĩ nói tôi bị viêm tinh hoàn tôi vô cùng ngỡ ngàng. Bác sĩ còn hỏi rõ, tôi từ nhỏ có bị quai bị bao giờ không? Ông còn nhấn mạnh “Anh thuộc nhóm người hiếm muộn, thậm chí là vô sinh”.
Từ hôm đó, tôi như kẻ mất hồn. Tôi cứ phân vân lời bác sĩ nói, tôi không nghĩ rằng mình có thể bị căn bệnh như thế. Tôi đã không nghi ngờ gì vợ mình và hai đứa con cho tới 1 tuần sau đó, tôi vô tình phát giác một tin nhắn ai đó gửi cho vợ tôi với nội dung “Anh về nước em có thể cho anh gặp mặt con một lần được không?”.
Bán tín bán nghi, tôi đã lấy mẫu tóc của hai đứa con tôi mang đi xét nghiệm kết quả ADN. Tôi đã rất hi vọng mọi thứ chỉ là sự nhầm lẫn. Nhưng không, khi cầm kết quả trong tay, tôi như chết lặng, cả hai đứa con không có đứa nào là con tôi. Không những vậy đứa lớn, đứa bé đều có hai kết quả khác nhau. Và không nghi ngờ gì nữa, vợ tôi đã ngủ với hai người đàn ông và sinh ra cho tôi 2 thằng con kháu khỉnh.
Tôi rất yêu vợ nên tôi đã không làm ầm lên khi chưa có bằng chứng rõ ràng. Nhưng hôm nay, khi có bằng chứng rành rành trong tay, tôi đã lưỡng lự. Tôi đem chuyện kể tôi bị vô sinh và chuyện hai đứa con kể với mẹ mình.
Nghe xong bà nói “Cá vào ao ta, coi như là của ta”. Bà cũng khuyên tôi hãy giữ kín bí mật này “sống để bụng, chết mang theo”. Nghe những lời mẹ tôi nói, tôi vô cùng hoang mang mọi người ạ. Xin hãy giúp tôi.

Theo truyennganmoingay.com