Từ một câu nói ngô nghê của con trai 3 tuổi, tôi phát hiện ra bấy lâu nay chồng lén lút ngoại tình.
Vợ chồng tôi kết hôn được hơn 4 năm, có một con trai vừa tròn 3 tuổi. 2 vợ chồng tôi đều là công chức nhà nước. Cuộc hôn nhân yên ấm, bình dị như nhiều cặp vợ chồng khác.
Chồng tôi hiền lành, trầm tính, sống có trách nhiệm với gia đình. Anh hiếm khi dành cho tôi những hành động lãng mạn, hay bất ngờ gì. Nhưng tôi không vì thế mà chán nản hay nghĩ ngợi linh tinh. Bởi tôi hài lòng về gia đình của mình.
Con trai tôi đang học mầm non, sáng tôi đưa con đi lớp, còn chiều chồng tôi đón về, vì tôi còn tranh thủ tạt qua chợ mua đồ ăn về lo cơm nước. Vì phân công ngay từ đầu như thế, nên vợ chồng tôi cứ thế mà thực hiện, chỉ trừ khi có việc gì đột xuất mới phải đổi lịch đưa đón con đi học.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc chồng mình có mối quan hệ ngoài luồng với ai, cũng như chưa bao giờ có suy nghĩ đó, cho đến một ngày, tôi vô tình phát hiện ra bí mật của chồng sau câu nói ngô nghê của con trai 3 tuổi.
Chiều hôm đó, đón con về nhà, chồng tôi vội vã đi ngay, bảo anh đi có việc quan trọng, tầm 9h anh về, chồng còn dặn mẹ con tôi ở nhà cứ ăn cơm trước, không phải chờ cơm anh. Tôi chưa kịp hỏi thêm thì anh vội rồ ga đi mất.
Con trai vừa chơi ôm chân tôi vừa bảo: “Mẹ ơi, lúc nãy bố bảo với cô giáo là đến nhà cô đấy”. Nghe con nói, tôi giật mình. Gặng hỏi một lúc, thằng bé vô tư kể, ngày nào đến đón con, anh cũng ở lại nói chuyện với cô, “Có hôm bố cho con chơi cầu trượt, bố ở trong lớp với cô, các bạn về hết rồi con với bố mới về”.
Từng lời con trai kể khiến tôi vô cùng choáng váng, thật không ngờ, đằng sau việc chồng tôi đón con mỗi ngày lại ẩn giấu một bí mật đáng sợ đến như thế. Vừa đau lòng, vừa sốc, tôi run rẩy, choáng váng đến đứng không vững. Nước mắt cứ tự nhiên ứa ra, không kiềm chế nổi.

Từng lời con trai nói khiến tôi đau lòng vô cùng (Ảnh minh họa)

Đêm hôm đó chồng tôi về nhà, dáng vẻ vô cùng mỏi mệt, tôi ngửi thấy trên người chồng có mùi giống như và vào bệnh viện. Tôi hỏi anh đi đâu về, chồng tôi ấp úng rồi nói, có thằng bạn anh bị tai nạn, anh vừa vào viện với nó. Nói xong, chồng lên phòng, nằm vật xuống ngủ. Tôi không biết anh đã kịp ăn uống gì chưa.
Sáng hôm sau, tôi đưa con đi học. Đến lớp, tôi cố tình để ý cô giáo của con, nhưng không thấy cô đâu. Ra vẻ tự nhiên, tôi vờ hỏi một cô dạy cùng. Câu trả lời của cô khiến tôi nhưng muốn vỡ tim, “Chị Hà hôm nay xin nghỉ chị ạ, con gái bị ngã xe gãy tay phải vào viện từ chiều qua, chắc phải mấy hôm nữa chị ấy mới đi làm lại”.
Thế là rõ rồi, hôm qua chồng tôi đã vào viện cùng với cô giáo của con. Thân thiết đến cỡ nào rồi mà như thế. Cố kiềm chế nỗi đau trong lòng, tôi để con lại rồi đi ra, nước mắt ướt lạnh 2 gò má.
Tôi dò hỏi, biết hoàn cảnh của Hà. Hóa ra chồng Hà mất vì ung thư khi Hà sinh con gái được hơn 2 tuổi. Hà đang sống cùng con gái, cách trường có hơn 3 cây số. Tiếp xúc với Hà mấy lần, tôi có cảm nhận đây là một người phụ nữ hiền lành, dịu dàng, đối với học sinh lúc nào cũng ân cần hết mực.
Có lẽ chồng tôi vì biết hoàn cảnh của Hà như vậy nên từ đồng cảm, từ lòng thương mà đem lòng cảm mến. Không biết chồng tôi và Hà tiến triển đến đâu rồi, bởi về nhà anh vẫn chăm sóc tới vợ con chu đáo, hơn nữa chuyện riêng tư giữa 2 vợ chồng tôi vẫn đều đặn không có gì bất thường. Tôi đau lòng lắm, không biết phải làm thế nào để kéo anh về với gia đình đây, tôi thật sự không muốn gia đình này tan vỡ, nhưng tôi cũng không bao giờ chấp nhận được cảnh chung chồng. Xin hãy cho tôi lời khuyên?

Theo truyennganmoingay.com