Chương 2 : Anh là ai
Bực mình nó đạp một phát vào thân cây cổ thụ ở vườn sau trường , một cây cổ thụ đã có tuổi thọ gần 100 năm thế mà đã bị rung chuyển bởi cú đá của nó
-Tất cả. Nó hét lên đôi mắt tuyệt đẹp được dấu sau một lớp mặt , sao mà nó muốn khóc quá
” mẹ ơi còn có đủ can đảm không , xin mẹ hãy truyền dũng khi cho con , chỉ cần 1 năm nữa thôi …………….. 1 năm thôi mẹ à”
Nó đâu hề biết rằng trên ngọn cây có một người đang nhắm mắt ngủ , thì bị ai đó làm cho thức giấc :” động đất hả trời” người đó thầm nghĩ , sau khi ” mặt đất” hết rung chuyển thì người đó mới nhảy xuống xem coi đã có chuyện gì xảy ra.
” Rầm “


Trong lúc nhảy xuống thì không may vị trí tiếp đất lại là chỗ nó đang đứng
Nó một con người như thế nào chứ? đôi tai cực nhạy nghe trên không trung có tiếng động , ngước đôi mắt lên thì thấy một thân ảnh sắp ” có nguy cơ dính lấy mình ” liền né qua một bên , không quên dơ chân đá thẳng lên thế là……………..
Người đó nếu “không bị chút chục trăc” thì sẽ không bị sao nhưng do có một cái chân vô duyên ở đâu xuất hiện đá một phát đau điếng ở lưng , bị bất ngờ hậu quả là đang nằm sải lai với đất mẹ thiêng liêng
Nó trố mắt ra nhìn người đang đo đất hết sức đẹp mặt chân tay cái thì dựng lên cái thì nghiêng sang bên trái đâu thì lúc lắc như chong chóng phải nói là rất chi ” buồn cười”
-Trời ơi đứa nào ác ôn thế không biết . Sau khi nằm đất thì người đó cũng lồm cồm bò dậy
O la la một anh chàng supper handsome đang đứng trước mặt nó nhưng sao mà ghét cái bản mặt thư sinh này thế không biết, trông rõ là trí thức mà phát ngôn thì :” dám nói ta ác ôn à”
-Em là người đã đá tôi. Chàng trai đó cất tiếng
-im lặng
-Nè sao không trả lời bộ mắc bệnh khinh người à. Anh chàng đó cau có trước thái độ của nó
-Im lặng hoàn im lặng
-Em em đừng nói với tôi là em bị câm nha. Anh chàng chợt hiểu ra lí do hết sức hợp lí cho trường hợp này
Nó không phải biết trả lời thế nào , tránh những rắc rối không cần thiết
-Gật đầu . Rồi nó nhẹ nhàng vẫy tay nhẹ ý muốn nói chào rồi quay gót bước đi
Để anh chàng đó ngẩn tò te một lúc sau rồi mới
-Cô bé trông mảnh khảnh như thế không thể ” đạp ” mình được , vậy ai ta , em gì ơi ………Chàng trai vội gọi với theo ” cốc” tự cốc đầu mình rồi mỉm cười nói- Trời ơi cô bé đó bị câm mà sao mà hỏi được, phải tìm hiểu lại mới được , nếu như là người thì thân thủ rất lợi hại .
Sau đó chàng trai ấy cũng bỏ đi khi nhìn đồng hồ đã trễ rồi
Trong một bụi rậm gần đó một người đang mỉm cười nhẹ :” dễ thương thật , không mặc đồng phục vậy là ai được nhỉ”
Xong thì người con gái ấy cũng bước đi , vườn hoa lại trở về không gian yên tĩnh thường ngày
mình mới 10 tuổi thôi viết truyện còn dở lắm mong mọi người thông cảm
Tốc độ viết của mình rất chậm chắc 1 tuần 1 chap thôi , vì đi học quá trời
Nhân vật mới:
Minh Thiên : đẹp trai , thầy giáo dậy môn toán ở trường Hòa Kim , thân thế bí ẩn ,tính cách là một ẩn số , Sở hữu bộ óc thiên tài

Theo truyennganmoingay.com